Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 133: Tự chui đầu vào rọ



- Cảnh giới Luyện Cốt sơ kỳ!

Trong nháy mắt Lâm Minh đã phán đoán ra, tu vi giữa hắn và Trương Quan Ngọc không kém nhau quá xa, liếc mắt một cái đã nhìn ra tu vi của đối phương.

Trong Thiên Chi phủ chỉ có hai người có cảnh giới Luyện Cốt kỳ, một là Thác Khổ, người còn lại là Trương Quan Ngọc, chiến lực của bọn họ đặt ở bên ngoài Thất Huyền võ phủ, so với võ giả Luyện Cốt đỉnh phong tuyệt đối là mạnh hơn.

- Ai nha, Lâm tiên sinh, hân hạnh! Hân hạnh!

Sau khi Trương Quan Ngọc nhìn thấy Lâm Minh, gập quạt lại, cười tiêu sái bước tới.

Lâm Minh cười tủm tỉm nhìn Trương Quan Ngọc diễn trò, tốt cho tên Trương Quan Ngọc ngươi, so với Chu Viêm lại càng cực phẩm hơn!

Chu Viêm nhiều lắm chỉ hung ác một chút, hỉ giận bất thường, mà tên Trương Quan Ngọc này chẳng những âm độc cố chấp, hơn nữa da mặt cũng dày tới mức khiến người ta giận sôi máu.

- Không nghĩ tới, thật không nghĩ tới!

Trương Quan Ngọc nhấc vạt áo, ngồi xuống ghế trước mặt Lâm Minh:

- Không nghĩ tới Lâm huynh lại là tông sư Minh Văn, lúc ta nhận được tin tức đúng là không thể tin được nha! Mười lăm tuổi Minh Văn tông sư, đây là khái niệm gì?

- Chỉ tiếc là trong thất mạch kế thừa của Thất Huyền võ phủ không có Minh Văn sư, nếu không chỉ bằng vào điểm này Lâm huynh cũng đã được đặc cách trở thành đệ tử hạch tâm của Thất Huyền võ phủ rồi.

Trương Quan Ngọc vừa nói, vừa phe phẩy cây quạt, bộ dáng giống như rất thân thuộc với Lâm Minh.

Lúc biết được tin tức Lâm Minh chính là Minh Văn sư, Trương Quan Ngọc cũng vô cùng khiếp sợ, tên Lâm Minh này ngộ tính khủng bố, nhanh như vậy đã học thành Minh Văn thuật tông sư, điều này khiến cho hắn cảm thấy bất an, nhưng mà đã đứng vị trí đối lập với Lâm Minh hắn cũng không thể lui bước.

Lâm Minh không nói gì, nhưng mà Uông Vũ Hàm lại giận dữ. Nàng ghét nhất là gặp hai loại nam nhân, một loại là đùa bỡn nữ nhân, một loại là mặt người dạ thú, mà tên Trương Quan Ngọc này trùng hợp đều là cả hai loại đó.

- Trương Quan Ngọc, Minh Văn sư công hội không chào đón ngươi, mời ngươi lập tức rời đi!

Uông Vũ Hàm xuất thân quý tộc, hàm dưỡng khá tốt, mặc dù phẫn nộ, nhưng trong lời nói lại một chút sát khí cũng không có, Trương Quan Ngọc lại trực tiếp bỏ qua, hắn rất ít nổi giận với mỹ nữ. Nhất là nữ nhân hắn còn chưa chinh phục được.

Cười ha ha liếc Uông Vũ Hàm một cái, nói:

- Uông tiểu thư người đâu mà mê người như vậy, tính tình khảng khái, ta thích, không bằng hôm nào Uông tiểu thư qua phủ ta. Chúng ta cùng nhau uống trà, tâm sự cả ngày, thế nào?

Nghe Trương Quan Ngọc nói như vậy, Uông Vũ Hàm muốn giận điên lên, dưới tình huống như vậy hắn còn cười được, còn giáp mặt đùa bỡn chính mình.

Lúc này, Lâm Minh lạnh lùng nói:

- Trương công tử, ngươi nếu không có việc gì thì rời đi cho, bốn tháng sau ta tự nhiên sẽ tới bái phỏng. Bây giờ, mời không nên cản trở công việc của ta.

- Ha ha! Lâm tiên sinh, ta nghe nói Lâm tiên sinh đang thu tài liệu thập cực phẩm. Hôm nay ta vừa vặn mang một ít tới...

Trương Quan Ngọc nói xong từ trong Tu Di giới lấy ra một cái bình nhỏ, bình nhỏ có đựng chất lỏng màu đỏ sẫm, cực kỳ sánh dính giống như thủy ngân vậy.

- Máu hung thú cấp năm?

Lâm Minh ánh mắt ngừng lại, máu hung thú cấp năm này hắn đã tìm rất lâu, nhưng mà vẫn không có tìm được, Liên Hợp thương hội tồn tại còn lâu hơn so với hoàng thất Thiên Vận quốc này quả nhiên có nội tình thâm hậu khủng bố, nhanh như vậy đã tìm được.


DMCA.com Protection Status