Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 3905





Chương 4026:

Giờ này khắc này, Hứa Minh Ngọc trở lại trong phòng, mặt không thay đổi đi đến phòng bếp bắt đầu chuẩn bị cơm tối hôm nay, đôi bàn tay vốn là trắng nõn trơn mềm, hiện tại cũng sớm đã nhìn không ra bộ dáng trước đó, mới có mấy ngày ngắn ngủi, vết chai trên tay cũng đã xuất hiện rồi.

Đôi tay cũng trở nên chai sần, từng mảng bong tróc và sưng tấy, thậm chí Dương Minh Hạo đôi khi cũng không thích đôi bàn tay ngày càng thô ráp của bà.

Trước kia là không nhìn thấy, chỉ có thể dựa vào tưởng tượng duy trì qua thời gian nhưng khi về sau người chân thật đứng ở trước mặt mình, trải qua thời gian dài tưởng tượng, Hứa Minh Ngọc ở trong lòng Dương Minh Hạo cũng sớm đã bị thần thánh hóa, cho nên sống chung cùng với người thật qua một thời gian lại khiến cho ông ta có chút không thích ứng.

Không lâu sau, tất cả yêu thích ban đầu đều biến thành hận thù và nóng nảy, đối với việc Dương Thừa Húc gây khó dễ cho Hứa Minh Ngọc lúc đầu ông ta còn ra tay ngăn cản nhưng sau một thời gian dài, số lần càng tăng lên, ông ta cũng không còn thèm quan tâm đến nó nữa.

Chỉ cần không trì hoãn chuyện của ông ta thì ông ta hoàn toàn là bộ dáng mặc kệ mọi chuyện phát triển, sắc mặt như đang xem kịch khiến lòng người rét lạnh.

Nhưng mà những chuyện này Hứa Minh Ngọc cũng đã sớm nghĩ tới, chỉ duy nhất một điều bà ta chưa từng nghĩ tới đó chính là hi vọng của Dương Minh Hạo so với Tần Văn Hưng còn ngắn hơn. Năm đó bà ta bất đắc dĩ rời đi, giao phó bản thân mình cho Tần Văn Hưng, kỳ thật nói cho cùng vẫn là vì Dương Minh Hạo nhưng bây giờ điều bà ta chờ đợi bao nhiêu lâu lại là một kết quả như vậy, nói không thương tâm là không thể nào, chỉ là nỗi niềm đó một mực bị Hứa Minh Ngọc dằn xuống đáy lòng thôi.

Vừa rửa rau, vừa nghĩ chuyện cũ, đợi bà chuyên chú chuẩn bị xong bữa ăn tối hôm nay. Hai bố con ở bên ngoài đi tản bộ ở trong con hẻm nhỏ quen thuộc đúng lúc trở về, hai người thậm chí còn không cầm bát đũa ra, rửa tay sạch sẽ xong liền an ổn ngồi tại bàn ăn chờ ăn cơm.

Lựa rau nhặt cá mà ăn xong một bữa cơm, hai bố con cũng không phải rất hài lòng, bèn quẳng đũa xuống rồi lập tức rời khỏi bàn ăn. Đợi đến khi hai người ăn xong, còn lại một chút ăn cơm thừa canh cặn, Hứa Minh Ngọc mới thở dài bưng lên cơm nguội đồ ăn nguội mà bà đã sớm chuẩn bị rồi ăn qua loa một chút.

Sau khi thu dọn sạch sẽ cái bàn cùng phòng bếp, bà trực tiếp trở lại căn phòng của mình cho đến khi tắm rửa xong, nằm ở trên giường rồi mới miễn cưỡng cảm giác được sống lại một lần nữa, một ngày trời làm việc nhà mệt nhọc, để cho Hứa Minh Ngọc vốn dĩ không thể làm việc nặng càng thêm chống đỡ không nổi. Cứ như vậy nằm ở trên giường, dù tóc cũng chưa có khô, chăn mền cũng không đắp lên, cửa sổ còn mở, bà đã ngủ mất rồi.

Đợi đến lúc nửa đêm, người đàn ông trầm mặt gọi Trần Mộc Châu, bọn họ rón rén đi quanh nhà.

Trần Mộc Châu đợi bên cửa sổ ở sân sau, người đàn ông giống như một con nhện mới hai ba lần đã trèo lên từ dưới đất.

Sau khi xác nhận qua về căn phòng, anh ta nhanh chóng tìm đến căn phòng nơi Hứa Minh Ngọc ở, người đàn ông không hề có ý định đánh thức người bên trong, anh ta bế bà lên và bước ra ngoài trong khi bà ta vẫn đang ngủ. Động tác của anh rất nhẹ nhàng cộng thêm việc Hứa Minh Ngọc mấy ngày nay đều rất mệt mỏi, căn bản vốn không bị đánh thức được, một đường rất là thuận lợi đã trộm được người ra ngoài, Trần Mộc Châu chờ ở phía dưới, nước mắt trong mắt đã sắp chảy ra rồi.

“Nơi này không phải là nơi để nói chuyện. Vé máy bay đã được đặt xong, hiện tại cô lập tức đi ngay đi. Nếu không chờ lúc mặt trời ló dạng, hai người bên trong phát hiện ra bà ta mất tích rồi đuổi theo thì dù có là tôi cũng không nhất định có thể mang theo hai người các người rời đi nơi này.”

Sau khi người đàn ông nói ngắn gọn xong, anh ta cũng không có đem Hứa Minh Ngọc đang nằm trên vai buông xuống mà là dẫn đầu chạy về phía trước.

Nơi này không lớn lắm, chỉ có một cái sân bay. Có đôi khi một ngày thậm chỉ chỉ có hai chuyển máy bay lui tới, thậm chí tỷ lệ lớn là chuyến bay rất dễ bị hoãn, điều này khiến người muốn đi máy bay ra ngoài cũng tương đối buồn râu.

“Chuyến bay sớm nhất là một giờ sau. Nếu cô lỡ chuyến bay đó và rời đi bằng ô Nguyễn hoặc tàu hỏa, cô rất có thể sẽ bị hai người đàn ông đó bắt đi. Vì vậy cho nên cô Tr Mộc Châu, cô tốt nhất là nên nhanh một chút.”


DMCA.com Protection Status