Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 3334





Chương 3451:

Tư Mộ Hàn do dự một chút, rồi mới cau mày mở miệng, phàm là Dương Minh Hạo ở Hải Phòng một ngày, bọn họ sẽ không được sống yên ổn, Trần Tuấn Tú bây giờ cũng chỉ là thứ yếu.

“Ông có nhận được một tin” Suy nghĩ một lát, ông cụ Chánh vuốt mi tâm, nhìn về phía Tư Mộ Hàn.

“Có liên quan đến Dương Minh Hạo” Tay chống đỡ cơ thể đổi một tư thế dễ chịu hơn, Tư Mộ Hàn nhướn mày nói.

“Đúng vậy, có điều…” Tin tức có chút không hiểu rõ, ông cụ Chánh vẫn còn đang xác định xem rốt cuộc có phải thật hay không. Ngừng một lúc, ông lại nói tiếp: ‘Bây giờ còn chưa xác định được rốt cuộc có phải thật hay không, ông còn đang kiểm chứng.

Dương Minh Hạo có thể muốn lên chức, đại khái một tháng sau khi điều lệnh, sẽ đến Hải Phòng, nếu như bây giờ muốn vật ngã ông ta là chuyện không thể nào.

“Nguồn có thể tin được không?

Nếu như là thật, ông nội Tư, ngày mai tôi sẽ xuất ngoại một chuyến, Hải Phòng đành nhờ ông!” Thời cơ không chờ ai, mặc kệ tin tức có đáng tin cậy hay không, có một số việc vẫn nên đi kiểm chứng một chút mới có thể an tâm.

“Đáng tin, cậu đi đi, tốt nhất là trở về trong một tuần, tôi già rôi có một số việc không quản được.” Ông cụ Chánh nhìn về phía Nguyễn Kiến Định cười.

“Cháu sẽ cố gắng về sớm một chút, Tri Hạ, em ở lại bệnh viện, đừng đi đâu cả, ở bên Tư Mộ Hàn thì anh có thể yên tâm một chút. Thời gian không có nhiều, anh đi trước. Ông nội Tư, em gái tôi đành nhờ vào ông.

Chuyến đi này đúng là không xác định được ngày về, chỉ có thể nói cố hết sức, Nguyễn Kiến Định nó xong đẩy xe lăn muốn đi ra ngoài.

“Anh, sao đột nhiên lại muốn đi?

Anh, anh có thể đi muộn một chút không?” Nghe Nguyễn Kiến Định muốn xuất ngoại trong tình huống này, trong giọng nói của Nguyễn Tri Hạ mang theo tia nghẹn ngào, trái tim đột nhiên siết chặt, cô luôn cảm thấy lần xuất ngoại này của Nguyễn Kiến Định sẽ xảy ra chuyện không tốt…

“Yên tâm đi, chờ anh về” Cười an ủi với Nguyễn Tri Hạ, anh quay đầu nhìn về phía Tư Mộ Hàn: ‘Lần này chăm sóc Tri Hạ cho tốt, mười năm trước không có cậu bảo vệ, tôi không hi vọng mười năm sau cậu vẫn không bảo vệ được người phụ nữ của mình.

Dứt lời, cũng coi như là thừa nhận thân phận của Tư Mộ Hàn, Nguyễn Kiến Định mím môi cười một tiếng, điều khiển xe lăn đi ra cửa.

“Yên tâm, cho dù tôi chết đi, cũng sẽ không để cho Tri Hạ mất một sợi lông nào. Chính mình rõ ràng tình huống cơ thể, giọng nói của Tư Mộ Hàn không có chút rung động này, giống như trước mặt Nguyễn Tri Hạ chẳng phải là việc gì to tát..

Mặc dù không hiểu sao Nguyễn Kiến Định lại muốn xuất ngoại lúc này, nhưng Nguyễn Tri Hạ biết anh làm vậy chắc chắn có lý do, có điều đối phó với dạng người như Dương Minh Hạo, vừa rôi bọn họ nói cô cũng biết một chút, vào năm nhà họ Nguyễn xảy ra chuyện, ông ta đã lên làm thị trưởng của Hải Phòng.

Trước kia không biết, còn tưởng rằng là một thị trưởng tốt vì nước vì dân, bây giờ từng chuyện từng chuyện lôi ra, cô mới hiểu được, tất cả những vinh quang này đều là giãm lên thân bố mẹ cô mới có được…

“Ông già này không quấy rầy hay đứa nữa, hai đứa nghỉ ngơi sớm đi, phóng viên bên dưới đã đuổi đi rồi, bình thường ra ngoài thì cẩn thận một chút, mang thêm mấy vệ sĩ, sau này sợ là không còn an toàn nữa.”

“Ông nội Chánh, cháu hiểu rồi, hay là ông ở đây nghỉ ngơi đi, đã muộn vậy rồi, đi về cũng lãng phí thời gian” Lầu bốn của bệnh viện đều được bao trọn, phòng bệnh VỊP cũng không khác gì trong nhà.

“Không cần, ông già rồi, không quen giường, ngủ nơi khác không được. Hai đứa nghỉ ngơi cho tốt đi, có chuyện gì gọi vệ sĩ đi làm là được.”

Trước kia, ông cụ có lỗi với cô bé này, khiến nó chịu không ít cực khổ, bây giờ chỉ có thể cố hết sức bù đắp.

‘Nguyễn Tri Hạ không nói gì, đưa mắt nhìn ông cụ Chánh ra khỏi phòng bệnh, quay đầu ngồi lại ghế sô pha thở ngắn than dài.


DMCA.com Protection Status