Chương 2371:
Bởi vì đây là tổng giám đốc Tư đầy quyền thế.
Sắc mặt Tư Mộ Hàn vẫn lãnh đạm như cũ: “Là tôi nên cảm ơn cô.”
Anh và Cố Tri Dân hoàn toàn không giống nhau, Cố Tri Dân lúc nào cũng nói những lời thừa thãi, còn Tư Mộ Hàn lại kiệm chữ như vàng, không cần tỏ vẻ đã lộ ra uy thế.
Thẩm Lệ lắc đầu: “Không phải như vậy.”
Cô nhớ lại quá khứ, thở dài nói: “Không có Tri Hạ, thì không có tôi ngày hôm nay.”
Không biết Tư Mộ Hàn lấy đâu ra hứng thú, hỏi về chuyện giữa cô và Nguyễn Tri Hạ hồi cấp ba.
“Cô và Nguyễn Tri Hạ quen nhau hồi cấp ba sao?”
“Đúng vậy.”
“Lúc đó cô ấy thế nào?”
“Nói thật sao?”
“Ừm.”
Thẩm Lệ nghĩ lại: “Trước khi tiếp xúc với cô ấy, nghe nói cô ấy là một người kì lạ, vừa xấu vừa ngốc…”
Thấy sắc mặt Tư Mộ Hàn dần dần trở nên lạnh lùng, Thẩm Lệ vội vàng nói tiếp: “Nhưng lúc đó cô ấy rất dũng cảm, cũng rất thông minh!”
Tư Mộ Hàn hài lòng: “Ừm.”
“Tôi vào trước đây.” Nói chuyện với Tư Mộ Hàn đúng là nguy hiểm quá.
Tư Mộ Hàn khẽ gật đầu, Thẩm Lệ liền quay người rời đi.
Thấy Thẩm Lệ đã đi xa, Tư Mộ Hàn đứng dậy, bước về phía trước hai bước, nhìn Cố Tri Dân đang lười biếng ngồi trên sofa hỏi: “Nghe thấy hết rồi?”
“Ừm.” Giọng nói của Cố Tri Dân cũng rất lười biếng.
Cố Tri Dân nằm phía sau chỗ dựa lưng sofa mà Tư Mộ Hàn đang ngồi, có lung ghế chắn tầm nhìn, anh lại đang nằm, Thẩm Lệ lại không dám tới gần Tư Mộ Hàn để trò chuyện, nên không phát hiện ra anh.
Cố Tri Dân chậm rãi ngồi dậy: “Cô ấy nói không có Tri Hạ sẽ không có cô ấy ngày hôm nay, cũng có nghĩa là khoảng thời gian đó cô ấy không hề sống tốt.”
“Lúc đó đã xảy ra chuyện gì vậy?” Tư Mộ Hàn hỏi.
“Tôi đã hỏi thăm rồi, dì Thẩm nói khi đó cô ấy rất bướng bỉnh, tính khí không tốt cho lắm, còn cãi nhau với bà ấy, rồi một mình dọn ra ngoài ở, có lẽ lúc đó cô ấy đã quen Tri Hạ.”
“Chỉ vì lý do bướng bỉnh, cãi nhau với người nhà thôi sao?” Tư Mộ Hàn cũng hiểu rõ Thẩm Lệ một chút, cảm thấy lý do không đơn giản như thế.
“Tôi không biết, tôi chỉ nắm bắt được tin tức như thế, mặc dù từ nhỏ cô ấy luôn làm người khác lo lắng, nhưng quan hệ với người nhà rất tốt, nếu cô xảy ra chuyện, dì Thẩm không thể không biết được.”
Cố Tri Dân nhắm mắt lại, ngã ra phía sau, cả người trông khá mệt mỏi, bất lực.
Tư Mộ Hàn nhìn anh ta cười như không cười, vừa mở miệng đã đâm anh ta một nhát: “Vậy bà ấy biết chuyện cậu qua một đêm xuân với con gái nhà người rồi bỏ của chạy lấy người không?”
Cố Tri Dân mở mắt ra ngay, trừng mắt nhìn Tư Mộ Hàn: “Tôi quyết định, từ nay trở đi sẽ chuyển bạn thành thù với cậu! Cắt đứt quan hệ!”