Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 1997





Chương 2095:

 

Buổi sáng rất lạnh, không được mặc váy.

 

Sức khỏe của Nguyễn Tri Hạ quá yếu, một khi bị cảm thì hậu quả sẽ không thể nào tưởng tượng được mất.

 

Khó khăn lắm mới khỏe lại được một chút, tuyệt đối không thể mắc thêm sai sót nữa.

 

Bình thường Tư Mộ Hàn đều ngồi trong văn phòng chỉ điểm giang sơn, nhưng chỉ khi trước mặt Nguyễn Tri Hạ thì anh không còn dáng vẻ của một đại thiếu gia nữa.

 

Sáng sớm thức dậy, một thân ảnh trong chiếc áo ngủ đang đứng trước tủ quần áo tìm áo quần cho Nguyễn Tri Hạ, nếu mà tin này mà truyền ra ngoài, chắc cũng sẽ không có ai tin đâu, ai mà tin được Tư Mộ Hàn sẽ làm mấy chuyện như vậy chứ.

 

Đáy lòng Nguyễn Tri Hạ như được rót thêm mật vậy, ngọt ngào vô cùng.

 

Cô cố ý giả vờ tức giận một chút : “ Nhưng em muốn mặc váy.”

 

Cô vốn nghĩ Tư Mộ Hàn sẽ đáp ứng cô mọi thứ.

 

Nhưng trong vấn đề này, Tư Mộ Hàn lại không bao giờ nhượng bộ: “ Nguyễn Tri Hạ, em nghĩ em bằng tuổi với Hạ Hạ sao hả?”

 

Tư Mộ Hàn giữ cánh cửa tủ quần áo bằng một tay, cơ thể anh hơi nghiêng lại nhìn Nguyễn Tri Hạ, nét mặt anh nhàn nhạt, như thể không dễ để phản bác với anh đâu.

 

Đôi mắt anh dường như đang nhìn một đứa trẻ tinh nghịch.

 

Nguyễn Tri Hạ hừ một tiếng, thanh âm mang theo chút giận dỗi: “ Vậy anh coi em như Hạ Hạ là được rồi, dù sao em cũng muốn mặc váy.”

 

Cô đã sẵn sàng để Tư Mộ Hàn mặc kệ cô, tự tay theo ý mình lấy một chiếc áo thật dày cho cô.

 

Nhưng Tư Mộ Hàn lại trả lời rất nhẹ nhàng: “ Ò.”

 

Rồi anh quay lại tìm quần áo.

 

Nguyễn Tri Hạ thấy rõ vai anh đang khẽ run lên, như thể … anh đang cười?

 

“ Tư Mộ Hàn, anh cười cái gì chứ !” Có gì buồn cười đâu chứ!

 

Tư Mộ Hàn lấy một chiếc váy rồi trịnh trọng đi tới chỗ Nguyễn Tri Hạ.

 

Nguyễn Tri Hạ nghiêm túc nhìn anh.

 

Đi tới bên cạnh giường, Tư Mộ Hàn và Nguyễn Tri Hạ nhìn chằm chằm vào nhau một lúc, rồi bất giác cười: “ Để ba mặc đồ cho con nha.”

 

“ A???” Cô nghe nhầm rồi sao.

 

Hai giây sau cô mới phản ứng lại, Tư Mộ Hàn đây là đang cười những lời vừa nãy cô nói sao?

 

Cô nói Tư Mộ Hàn hãy xem cô bằng tuổi với Tư Nguyễn, và rồi anh lại chọc cô như thế.

 

Nguyễn Tri Hạ hờn dỗi quay lưng lại: “ Anh đi ra đi, em không mặc nữa.”

 

Tư Đình Kiến cúi xuống nhìn vào khuôn mặt của cô: “ Chắc chắn rồi chứ?”

 

Nguyễn Tri Hạ không nói gì nữa, mặc kệ anh.

 

……

 

Cuối cùng, Nguyễn Tri Hạ cũng mặc váy như ý nguyện của mình.

 

Tư Mộ Hàn đưa cô ra dạo một vòng rồi mới quay lại ăn sáng.

 

Ăn sáng xong thì đi khám sức khỏe.

 

Sau khi kiểm tra xong, Lưu Chiến Hằng đặt dụng cụ trong tay mình xuống, anh liếc nhìn Nguyễn Tri Hạ và nói: “Tình trạng không tệ.”

 

Nguyễn Tri Hạ im lặng gật đầu.


DMCA.com Protection Status