Chương 2090:
Tư Mộ Hàn phát cười với bộ dạng cụ non của cô bé: “Ai nói lớn lên là có thể kết hôn?”
Tư Nguyễn cau mày: “ Không phải mấy người lớn lên rồi là có thể kết hôn rồi sao?”
“ Mẹ không nỡ xa con, nên để con ở nhà làm một bà cô già, dù sao đi nữa cũng không phải là không nuôi nổi con mà.” Tư Mộ Hàn trịnh trọng nói.
Khuôn mặt nhỏ của Tư Nguyễn lập tức biến sắc, cô bé nhìn anh với vẻ mặt hoảng hốt.
Ở độ tuổi nhỏ xíu này mà cô bé đã phải chịu những áp lực mà đáng ra tuổi này không nên có thì cũng thôi đi.
Đằng này Tư Mộ Hàn còn định để cô bé ở nhà suốt đời, để cô bé trở thành một bà cô già nữa chứ.
Sao mà được chứ!
“ Ngay cả đi mẫu giáo cũng không được sao?.” Tư Nguyễn sắp khóc rồi.
Ba chỉ yêu mẹ thôi, ngày nào cũng ngược chết đám FA này thì cũng thôi đi, bé không muốn suốt đời ở nhà dòm ba mẹ ân ân ái ái đâu.
Tư Nguyễn mới nhỏ xíu mà đã như người lớn rồi. Hễ không vui là cô bé sẽ nhau mày lại, mi tâm sẽ nheo lại thành hình chữ bát, còn khuôn mặt nhỏ của bé cũng sẽ trông như hai cái bánh bao vậy, cả người nhìn đi nhìn lại vừa dễ thương lại vừa hài hước.
Tư Mộ Hàn nhìn cô bé mà không nhịn được cười.
Nhưng anh phát hiện, cô bé nhỏ Tư Nguyễn này đã trưởng thành sớm quá rồi, phải dọa nạt một chút mới chịu nghe lời.
Cho nên anh ráng nhịn cười, cố gắng kiềm chế rồi gật đầu: “ Ừm, ngày mai đi học lại đi.”
“Ngày mai?” Khuôn mặt của Tư Nguyễn đầy suy sụp, bé còn định ngày mai lên núi đào mấy loại củ quả dại nữa a.
Bé lại một lần nữa nghi ngờ rằng mình có phải là con gái ruột của Tư Mộ Hàn hay không đây.
Làm gì có ai đối xử nhẫn tâm với con gái ruột của mình như vậy chứ, đúng là chỉ có mẹ thương bé thôi.
Mẹ thật sự rất tốt với bé.
Nếu bé có cơ hội để chọn lại, có phải bé có thể chỉ chọn mẹ chứ không chọn ba hay không a.
……
Nguyễn Tri Hạ hoàn toàn mù tịt về những chuyện mà Tư Mộ Hàn làm.
Ngày hôm sau, khi nghe tin Tư Nguyễn đi học lại, cô đã rất ngạc nhiên và hạnh phúc.
Cô vẫn luôn hy vọng rằng Tư Nguyễn có thể chơi với các bạn cùng lứa ở trường , cô cũng hy vọng rằng bé sẽ có một cuộc sống vô tư và hạnh phúc.
Chứ không phải ngày ngày đều ở bên cô, nhìn cô gầy nhom ốm yếu.
“ Tới trường phải ngoan ngoãn nghe lời cô giáo biết không.” Nguyễn Tri Hạ vừa chỉnh sửa quần áo cho Tư Nguyễn, vừa dặn dò cô bé.
Tư Nguyễn rất thông minh, không phải nói cô bé ở trường không ngoan ngoãn nghe lời mà là cô bé rất có cá tính nha.
Tư Mộ Hàn vốn cũng không muốn để cô giúp bé dọn dẹp, nhưng Nguyễn Tri Hạ vẫn cố chấp muốn tự mình làm, Tư Mộ Hàn cũng không muốn trái ý của cô, nên đành để cô tự làm vậy.
……