Chương 1914:
Nguyễn Tri Hạ còn tưởng anh ta có thù lớn với Tư Mộ Hàn.
Thật ra không phải.
Anh ta chỉ là ghen tị với Tư Đình Kiêu tuy cũng gặp trắc trở nhưng lại sống tốt hơn anh ta, vì vậy ở đâu cũng nhằm vào Tư Mộ Hàn.
Nghĩ mọi cách để chia cách Nguyễn Tri Hạ và Tư Mộ Hàn, muốn Tư Mộ Hàn đau khổ.
Giống như Trần Tuấn Tú năm đó.
Đều là những suy nghĩ xấu xa trong lòng, lại thêm sự ghen tị, làm ra những chuyện mất đi lí trí.
Nguyễn Tri Hạ có chút cảm thông: “Lưu Chiến Hằng, anh có từng nghĩ đến, nếu như anh dồn hết mọi tinh lực của mình lên chuyện khác, anh có lẽ cũng sẽ sống rất tốt.”
Lưu Chiến Hằng dường như lập tức trả lời: “Không thể nào!”
Nguyễn Tri Hạ còn muốn nói tiếp, nhưng Lưu Chiến Hằng đã khôi phục lại vẻ lạnh nhạt của mình: “Được rồi, nói nhiều như vậy, em cũng nên thả tôi đi rồi.”
“Văn phòng tổng giám đốc có rất nhiều văn kiện bí mật, sao tôi biết được anh vào đây liệu có lấy trộm thứ gì hay không?” Nguyễn Tri Hạ căn bản không muốn thả Lưu Chiến Hằng đi: “Đến cục cảnh sát một chuyến đi.”
Lưu Chiến Hằng mạnh mẽ ngẩng đầu nhìn Nguyễn Tri Hạ: “Em có biết em đang làm gì không?”
“Đương nhiên là tôi biết.” Đối với Lưu Chiến Hằng, em hoàn toàn không cần phải mềm lòng nữa.
Cô không biết rốt cuộc Lưu Loan Loan bị ai bắt đi, nhưng lần này đúng lúc có lí do để đưa Lưu Chiến Hằng đến cục cảnh sát, sao cô có thể bỏ qua cơ hội này được?
Tuy rằng Lưu Chiến Hằng lẻn vào phòng làm việc không phải chuyện gì lớn, nhưng tùy tiện tìm một tội danh như trộm cắp đồ, ít nhiều cũng có thể để anh ta ở đó vài ngày.
Khiến anh ta chịu khổ một chút cũng tốt.
Lưu Chiến Hằng nhất định là vì chuyện Lưu Loan Loan bị bắt mất nên mới sốt sắng như vậy.
Anh ta cho rằng chuyện này là Tư Mộ Hàn làm, liền lặng lẽ vào phòng làm việc của Nguyễn Tri Hạ, muốn bắt Nguyễn Tri Hạ để uy hiếp Tư Mộ Hàn.
*
Lưu Chiến Hằng bị cảnh sát đưa đi.
Chỉ là, hành vi của anh ta không hề phạm tội, vì vậy cuối cùng chỉ bị tạm giam một tuần.
Nguyễn Tri Hạ cũng rất hài lòng với kết quả này.
Nếu như Lưu Chiến Hằng có thể ở trong đó vài ngày, cũng có nhiều thời gian hơn cho Tư Mộ Hàn xử lí mọi chuyện.
Nhưng sự thật là, Lưu Chiến Hằng vừa mới vào cục cảnh sát, đã có người bảo lãnh anh ta ra rồi.
Tin tức này là Tề Thành nói cho cô biết.
Nguyễn Tri Hạ hỏi: “Ai bảo lãnh cho anh ta?”
Tề Thành: “Một người phụ nữ.”
Một người phụ nữ?
Rất nhanh Nguyễn Tri Hạ đã nghĩ ra người phụ nữ này là ai.
Là thủ hạ đắc lực của Lưu Chiến Hằng, Ly.
Cô ta là kẻ thân tín của Lưu Chiến Hằng, có một gương mặt đơn thuần không có tính công kích, nhưng thực tế, cô ta là một kẻ tàn nhẫn không thua gì Lưu Chiến Hằng.
Nguyễn Tri Hạ bỏ phần văn kiện trong tay xuống, nhìn Tề Thành: “Cô ta là trợ thủ đắc lực của Lưu Chiến Hằng, tên là Ly.”
Tề Thành dường như không có hứng thú gì với Lưu Chiến hằng, chỉ gật gật đầu, không nói thêm gì.