Chương 1763:
Đảo mắt đã tới nửa tháng sáu.
Trong khoảng thời gian này, ngoài việc đưa đón Tư Nguyễn, phần lớn Nguyễn Tri Hạ đều ở trong nhà.
Cô không muốn đi ra ngoài, cũng không có chuyện gì phải đi ra ngoài.
Tư Nguyễn có hỏi cô là đến khi nào Tư Mộ Hàn sẽ tới thăm cô bé, Nguyễn Tri Hạ chỉ có thể xoa đầu cô bé nói: “Khi nào ba rảnh sẽ tới thăm con”.
Tư Nguyễn là đứa bé nhạy cảm, có lẽ cô bé hiểu ý cô nên sau này không thấy cô bé hỏi cô nữa.
Sáng sớm, Nguyễn Tri Hạ đưa Tư Nguyễn đến trường rồi quay về gặp Thẩm Lệ ở tòa chung cư.
Thẩm Lệ khập khễnh đi về phía cô: “Tri Hạ, tớ có chuyện muốn nói với cậu!”
“Chuyện gì vậy?” Nguyễn Tri Hạ hỏi.
Thẩm Lệ thần bí nói: “Tới nhà cậu rồi nói.”
Khi về đến nhà, Nguyễn Tri Hạ định đi rót nước cho Thẩm Lệ, nhưng lại bị Thẩm Lệ kéo lại ngay: “Đừng rót nước, tớ có chuyện kỳ lạ muốn nói với cậu.”
Vẻ mặt Nguyễn Tri Hạ nhìn Thẩm Lệ nghi ngờ, đợi cô nói tiếp.
Thẩm Lệ không lên tiếng, cúi đầu lấy ra một tấm thiệp mời màu vàng trong túi xách.
Nguyễn Tri Hạ nhận lấy, hai chữ “Tô Miên” và “Tư Mộ Hàn” vô cùng bắt mắt cứ như vậy đập vào mắt cô.
Nguyễn Tri Hạ rũ mắt xuống, nhìn chằm chằm tấm thiệp mời mấy giây, ngạc nhiên hỏi: “Sao cậu cũng nhận được thiệp mời vậy?”
Thẩm Lệ quan sát Nguyễn Tri Hạ, phát hiện vẻ mặt cô không có điểm khác thương nào, đáy lòng cô mới nhẹ nhõm một chút rồi nói tiếp: “Tớ cũng không biết tại sao lại gửi thiệp mời cho tớ.”
Theo lý mà nói, thật ra cô và Tư Mộ Hàn không có giao tình gì, cô quen biết Tư Mộ Hàn chẳng qua là vì Nguyễn Tri Hạ và Cố Tri Dân mà thôi.
Giờ Nguyễn Tri Hạ đã chia tay Tư Mộ Hàn, cho dù Tư Mộ Hàn muốn gửi thiệp mời cho Cố Tri Dân, vậy cứ trực tiếp gửi cho anh ta là được rồi!
Thẩm Lệ không hiểu tại sao Tư Mộ Hàn lại gửi thiệp mời cho cô, nghĩ đến dáng vẻ ngày thường của Tư Mộ Hàn, cô cảm thấy có chút sợ hãi, vì vậy đến tìm Nguyễn Tri Hạ ngay.
Nguyễn Tri Hạ ngẫm nghĩ một lát rồi nói: “Có lẽ Tư Mộ Hàn muốn làm lớn, cho nên gửi thiệp mời đến tất cả người quen biết.”
Thẩm Lệ vốn nghĩ như vậy, Nguyễn Tri Hạ hiểu rõ Tư Mộ Hàn hơn cô nên cô mới tới đây hỏi cô ấy.
Nghe thấy Nguyễn Tri Hạ nói vậy, Thẩm Lệ cũng cảm thấy có lý.
“Tớ bị điên mới tới tham dự lễ cưới của anh ta, đồ cặn bã!” Thẩm Lệ trực tiếp ném thiệp mời qua một bên, hận không thể đứng lên dẫm mấy phát.
Nguyễn Tri Hạ nhặt tấm thiệp mời lên dịu dàng nói: “Nếu anh ta đã mời cậu, tại sao lại không đi chứ? Ngược lại tớ cũng muốn đi nhưng tớ không có thiệp mời.”
“Hả?” Thẩm Lệ mở to mắt, không dám tin những lời mình nghe thấy: “Cậu muốn tham dự lễ cưới của Tư Mộ Hàn sao?”
Chuyện tham dự lễ cưới của chồng cũ cũng không có gì ngạc nhiên, nhưng Nguyễn Tri Hạ và Tư Mộ Hàn chia tay không được tốt đẹp cho lắm.
“Tri Hạ, có phải cậu bị…” Kích thích không?
Thẩm Lệ miễn cưỡng nuốt mấy chữ sau lại.
Lúc trước cô cảm thấy Nguyễn Tri Hạ từ bỏ nhanh như vậy đã rất kỳ lạ…
Nguyễn Tri Hạ khẽ cười nói: “Không phải như cậu nghĩ, đơn giản tớ chỉ muốn đi mà thôi.”
Đợi sau khi Thẩm Lệ rời đi, Nguyễn Tri Hạ mới lấy một USB đã chuẩn bị từ trước đi ra ngoài.
Cô đi tới một tiệm net lớn có nhiều người chơi, cho một đứa bé 1 triệu rưỡi, mượn máy tính gửi email cho mấy phương tiện truyền thông nổi tiếng.
Làm xong những chuyện này, cô lặng lẽ rời đi như chưa từng xuất hiện.