Chương 1533:
Nhưng sau khi Tư Nguyễn được Tư Mộ Hàn cứu ra từ trong trận hỏa hoạn đó, đến bây giờ có thể chủ động gọi tên người nào đó, đã ít lại càng ít.
Thời Dũng là một trong số đó.
Tư Nguyễn thân thiết với Thời Dũng như vậy cũng không có gì quá khó hiểu. Tư Mộ Hàn tính tình lạnh lùng, làm cha cũng không tính là quá ôn hòa.Thời Dũng bình thường mặc dù nghiêm khắc, nhưng anh ta cũng đã có con, đối xử với trẻ em cũng sẽ kiên nhẫn và dịu dàng hơn nhiều.
Cũng có thể là bởi vì chứng kiến sự ra đời của Tư Nguyễn, cùng với cô bé trải qua những chuyện khó khăn kia, Thời Dũng đối xử vô cùng tốt đối với Tư Nguyễn.
Thời Dũng cười một tiếng với Tư Nguyễn, tạo dáng giống như trò ảo thuật lấy ra trong túi một cây kẹo mút.
Tư Nguyễn ngẩng đầu nhìn Nguyễn Tri Hạ, Nguyễn Tri Hạ gật đầu một cái, tỏ ý cô bé có thể nhận.
Thấy Tư Nguyễn nhận lấy kẹo mút, Thời Dũng mới nhìn sang Nguyễn Tri Hạ, ôn tồn nói: “Cậu chủ bảo tôi ở đây chờ hai người , bây giờ có thể đi lên rồi.”
Nguyễn Tri Hạ đưa tay vén tóc lên tai, cười như không cười nhìn Thời Dũng: “Đường đi của Tư Thị tôi vẫn biết, Tư Mộ Hàn đúng là uổng công vô ích rồi.”
“Cô Hạ không cần phải bài xích như vậy, cô đưa theo Tư Nguyễn ra ngoài, tóm lại là có chỗ không thuận tiện. Cậu chủ cũng là vì suy nghĩ cho hai người .” Thời Dũng trả lời hết sức cẩn thận.
Nguyễn Tri Hạ biết, bất kể cô có nói gì, Thời Dũng luôn có giải thích rõ ràng.
Thòi Dũng làm việc bên cạnh Tư Mộ Hàn nên vô cùng nhạy bén.
Nguyễn Tri Hạ cười nói, dáng vẻ như bừng tỉnh : “Thì ra là vì suy nghĩ cho Tư Nguyễn.”
Thời Dũng có chút than thở: “Cô Hạ mời đi cùng tôi.”
Nguyễn Tri Hạ dắt Tư Nguyễn đi theo sau lưng Thời Dũng, nhưng cô lại phát hiện Thời Dũng cũng không hề đưa hai người đi đến cửa lớn, mà là đi đến trước cửa ra vào bãi đậu xe thang máy riêng của Tư Mộ Hàn.
Tư Mộ Hàn chắc cũng rất lao tâm khổ tứ, anh sợ người khác nhìn thấy cô cùng Tư Nguyễn đi vào Tư Thị, sẽ bị truyền thông đưa tin?
Nguyễn Tri Hạ giễu cợt cười một tiếng.
Đàn ông thay lòng cũng cẩn thận hơn đàn bà rất nhiều.
Số trên thang máy không ngừng thay đổi, cho đến khi lên đến tầng phòng làm việc của Tư Mộ Hàn mới ngừng lại.
Ra khỏi thang máy, Nguyễn Tri Hạ liền bật cười một tiếng: “Tư Mộ Hàn gần đây rất rảnh rỗi sao? Đầu tư một dự án nhỏ như vậy cũng muốn đích thân nói chuyện?”
“Cậu chủ là một thương nhân rất có trách nhiệm, cậu ấy luôn để mắt tới bất cứ hạng mục nào trong công ty.” Giọng nói của Thời Dũng thành khẩn mà nghiêm túc, nếu như Nguyễn Tri Hạ không phải là người hiểu Tư Mộ Hàn, chỉ sợ cũng sẽ tin vào lời này của anh ta.
Bất kể lúc nào Thời Dũng cũng sẽ tuyệt đối bảo vệ Tư Mộ Hàn, đứng về phe của Tư Mộ Hàn.
Nguyễn Tri Hạ có hỏi nhiều đi nữa, cũng không thể lấy được gì từ trong miệng của Thời Dũng.
Thời Dũng trực tiếp đưa Nguyễn Tri Hạ đến phòng làm việc của Tư Mộ Hàn.
Anh ta gõ lên cửa hai cái: “Cậu chủ, Cô Hạ tới.”
“Vào đi.” Bên trong truyềnra giọng nói trầm thấp của Tư Mộ Hàn, vừa nghe trong lòng Nguyễn Tri Hạ cũng run lên một cái.
Lúc này Thời Dũng mới đẩy cửa ra, đứng ở một bên để cho Nguyễn Tri Hạ đi vào.
Ký hợp đồng sao phải nói ở phòng làm việc?
Gần đây Tư Mộ Hàn làm việc thật đúng là để cho người khác thấy khó hiểu.
Nguyễn Tri Hạ dắt Tư Nguyễn đi vào.
Tư Mộ Hàn đang ngồi sau bàn làm việc, trong tay lật văn kiện, cũng không biết là đang nhìn cái gì.
Nguyễn Tri Hạ dắt Tư Nguyễn đi tới bên cạnh anh, anh mới ngẩng đầu lên, nhìn Nguyễn Tri Hạ một cái.
“Tư Nguyễn ở chỗ của anh, em có thể đi bàn chuyện hợp đồng với bọn họ. Nói xong thì tới đưa Tư Nguyễn đi.”Giọng nói của Tư Mộ Hàn rất lãnh đạm, không có một chút dư thừa, thậm chí cũng không nhìn Nguyễn Tri Hạ một chút.
Tim Nguyễn Tri Hạ đập có chút nhanh hơn, thì ra Tư Mộ Hàn chỉ suy nghĩ cho Tư Nguyễn mà thôi.
Thái độ của Tư Mộ Hàn đã hết sức rõ ràng, anh cho Thời Dũng xuống đợi hai người cô, đơn giản chỉ là vì chờ Tư Nguyễn mà thôi.