Chương 1483:
Nguyễn Tri Hạ mím môi nói: “Tớ có chút việc cần muốn tìm Tư Mộ Hàn xác nhận một chút, hai người cứ ăn trước đi, có lẽ tớ sẽ không quay lại đây nữa.”
Trong lòng cô nghĩ tới chuyện của Tư Mộ Hàn. Cho dù đang ngồi ở đây ăn cơm nhưng cô vẫn đứng ngồi không yên, còn không bằng lập tức đi qua tìm Tư Mộ Hàn để nói chuyện cho rõ ràng.
Thẩm Lệ cũng không ngăn cản cô nữa: “Cậu có việc thì gọi điện thoại cho tớ nhé.”
“Được.” Nguyễn Tri Hạ cầm lấy túi và đi ra ngoài.
Chờ tới lúc trong phòng chỉ còn lại có hai người Thẩm Lệ và Cố Tri Dân, Cố Tri Dân thầm chà tay nghĩ, cuối cùng cơ hội để anh ta và Thẩm Lệ ở riêng một chỗ cũng đến rồi.
Nhưng Thẩm Lệ lại không cho anh ta có cơ hội này.
Thẩm Lệ gọi điện thoại cho trợ lý của mình: “Cô vào ăn một chút đi.”
Cố Tri Dân đã biết, chuyện ở cùng một chỗ gì đó chỉ có thể nghĩ trong đầu mà thôi.
…
Nguyễn Tri Hạ ra khỏi phòng và đi về phía thang máy.
Cô mới đi chưa được mấy bước đã đột nhiên ngừng lại. Sau đó, cô xoay người đi về phía phòng vệ sinh.
Cô ở trong phòng vệ sinh trang điểm lại một chút, khi cất thỏi son vào trong túi, cuộc nói chuyện của hai người phụ nữ đi từ bên ngoài tới đã khiến cho cô phải chú ý.
“Người đàn ông vừa bước vào trong phòng sau cùng là ai thế, anh ấy thật đẹp trai! Chỉ tiêng bộ quần áo kia thôi, vừa nhìn đã biết là đồ đắt tiền rồi.”
“Cô còn không nhận ra anh ta sao? Anh ta lại chính là Tư Mộ Hàn có tiếng tăm lừng lẫy đấy!”
“Tư Mộ Hàn? Chính là tổng giám đốc của Tư thị kia à? Tổng giám đốc trẻ tiểu đã tiếp nhận Tư thị từ ba năm trước, đang phát triển mạnh trong giới kinh doanh đấy á?”
“Lại còn không phải sao? Anh ta còn trẻ như vậy, lại đẹp trai nữa chứ!”
“Vậy anh ta có bạn gái chưa?”
“Tôi nghe nói là có rồi, hình như là họ Tô. Chỉ có điều trước đây anh ta đã từng kết hôn, sau đó lại ly hôn, chuyện của anh ta có chút phức tạp, tôi cũng không nói rõ được…”
“Ly hôn thì tính là gì chứ? Cho dù anh ta có vợ, có thể làm tình nhân của anh ta cũng tốt rồi.”
“Cô không biết có bao nhiêu cô gái muốn leo lên giường của anh ta, muốn làm tình nhân của anh ta đâu! Nếu là tôi, cho dù không có được lợi ích, tôi cũng muốn ngủ với anh ta một lần…”
“Sao con người cô lại như vậy chứ!”
“Thế nào, cô không muốn à?”
“Ấy, cô nói gì vậy chứ…”
Hai người phụ nữ kia vừa nói chuyện vừa đi vào trong phòng đi vệ sinh.
Mà Nguyễn Tri Hạ đứng ở trước gương, vẻ mặt lạnh như sương.
Cô siết chặt hai tay, sau đó lại chậm rãi thả ra, mang theo túi bước nhanh ra ngoài.
Sau khi ra ngoài, cô cầm điện thoại di động tính gọi cho Tư Mộ Hàn.
Nhưng vừa nghĩ tới thái độ của Tư Mộ Hàn trước đó, bàn tay cô đang nắm chặt điện thoại lại thả xuống.
Cô gọi điện thoại cho Tư Mộ Hàn thì anh sẽ nghe máy sao?
Có lẽ anh không chỉ không nghe máy, còn có thể đề phòng cô đi tìm anh nữa đấy.
Vừa nghĩ như thế, cô thấy còn không bằng đi thẳng qua tìm Tư Mộ Hàn, anh sẽ không có cách nào không gặp cô.
Nguyễn Tri Hạ hạ quyết tâm liền nhét điện thoại vào trong túi.
Nghĩ đến những lời hai người phụ nữ trong phòng vệ sinh vừa nói, sắc mặt cô lại càng lạnh hơn.
Nhưng cô chỉ có thể đi theo hai người phụ nữ kia, mới biết được Tư Mộ Hàn ở trong gian phòng nào.
Nguyễn Tri Hạ đứng ở bên ngoài chờ một lúc, mới nhìn thấy hai người phụ nữ kia đi ra.