Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 4466





Chương 5055

“Cô!”

Ninh Kỳ Lam bị những lời này của Lâm Thúy Vân làm tức giận không nhẹ, tức đến sôi người lên.

Nếu không phải là Lục Mặc Thâm vân còn đang đứng ở đây thì cô ta nhất định sẽ xông lên, nhất định sẽ xé nát gương mặt đó của Lâm Thúy Vân.

Cũng không biết là vì sao mà nhìn thấy Lâm Thúy Vân vẫn là một bộ dáng cao cao tại thượng, không để bất cứ điều gì vào mắt, thậm chí ngay cả một câu mắng người khác mà cô ấy cũng không nói ra.

Nếu như về phương diện cãi nhau bằng miệng thì nhất định cô ta không thể nào thăng được Lâm Thúy Vân.

Cho nên Ninh Kỳ Lam ngay lập tức thay đổi chiến lược, đem mũi nhọn hướng về Lục Mặc Thâm.

Cô ta mở miệng giống như đang làm nũng nói: “Giáo sư Lục, anh hãy nhìn xem cô †a nói những gì về em đi, anh là người có trách nhiệm, làm sao sẽ để người khác nói em như vậy chứ?”

Lục Mặc Thâm quay đầu nhìn Lâm Thúy Vân, giống như là muốn nói gì đó.

Chỉ tiếc là anh ta còn chưa kịp nói gì đó thì đã bị Lâm Thúy Vân nhìn chằm chăm hung thần sát ác cho nên phải nuốt trở về: “Lục Mặc Thâm, em cảnh cáo anhI Nếu như hôm nay anh dám thay mặt cô gái này nói câu nào thì anh cũng đừng nghĩ là mình có thể bước vào cửa nhà một bước!”

Ninh Kỳ Lam đứng ở bên cạnh cũng tức đến phát run lên: “Cô dựa vào đâu mà dám nói như vậy? Cô có tư cách gì mà uy hiếp giáo sư Lục như vậy!”

“Cô cho rằng ai chịu nguyện ý đi vào cửa nhà của cô? Loại cọp cái như cô, vừa liếc nhìn đã khiến người khác buồn nôn, làm gì có người đàn ông nào sẽ chịu được cô cơ chứ!”

Nhưng mà lần kháng nghị này của cô ta hầu như không có một tác dụng nào.

Lục Mặc Thâm vẫn mười phần yên tĩnh đứng đó nhìn Lâm Thúy Vân, dùng giọng nói vô tội mở miệng nói: “Anh bảo anh sẽ mở miệng nói chuyện cho cô ta lúc nào chứ?”

Hai người Lâm Thúy Vân và Ninh Kỳ Lam đang đứng ở bên cạnh nhao nhao cũng đều ngây ngẩn cả người, trong lúc nhất thời cũng không kịp phản ứng.

Còn Lục Mặc Thâm khi nhìn thấy gương mắt khó hiểu của hai người thì lại bổ sung thêm một câu: “Em là vợ của anh, việc em dạy dỗ ai thì tất nhiên anh cũng không có ý kiến khác.”

“Chỉ có điều là anh phải nhắc nhở em một câu, có thể nói chuyện nhưng không thể động thủ, dù sao thì bây giờ †rong bụng của em cũng đang mang thai con của anh, nếu làm đứa nhỏ bị thương thì anh nhất định sẽ thu thập eml”

Lâm Thúy Vân tức giận mà liếc mắt nhìn, sau đó rất nhanh chóng nhìn sang Tô Lam bên kia: “Chẳng muốn nói nhảm với cô nữa, Tô Lam, mau chóng đưa anh ấy tới bệnh viện nhanh lên!”

“Giáo sư Lục!”

Ninh Kỳ Lam nhận thấy được vậy mà Lục Mặc Thâm lại vô cùng phối hợp đi theo phía sau lưng của Tô Lam, giống như thực sự chuẩn bị rời đi.

Cô ta lập tức nổi giận chạy vọt đến trước mặt của Lục Mặc Thâm: “Giáo sư Lục, hôm nay em mới đến thành phố Ninh Lâm bên này, em cũng chưa quen thuộc cuộc sống ở nơi đây, anh thực sự muốn để một mình em ở lại đây sao?”

Sau khi vừa đi ra khỏi vài bước thì Lục Mặc Thâm đột nhiên dừng bước.

Anh ta quay đầu lại nhìn về phía Ninh Kỳ Lam liếc nhìn cô ta rồi nói: “Cô Ninh, có một thứ gọi là tắc xi, ở nước ngoài thường gọi là taxi, nếu như cô muốn đi nơi nào thì chỉ cần đưa địa chỉ cho tài xế lái xe thì nhất định người đó sẽ đưa cô đến nơi mà cô muốn đến.”

Sau khi nói xong những lời này thì Lục Mặc Thâm cũng lạnh lùng quay người đi ra.

Chỉ còn một mình Ninh Kỳ Lam đứng lại, cô ta tức đến nỗi dậm chân: “Lục Mặc Thâm, anh dám! Vậy là cuối cùng anh vẫn không muốn đến thương hội hay sao?”


DMCA.com Protection Status