Chương 5030
Đứng bên ngoài phòng bệnh, Lâm Thúy Vân có vẻ hơi bực bội vì không nhìn thấy cảnh tượng bên trong.
“Thúy Vân, hay là thôi đi, bây giờ phòng bệnh cũng đã đóng cửa, cho dù cậu có muốn nghe, e rằng cũng sẽ không nghe được thông tin gì hữu íchI”
Tô Lam đang ngồi bên cạnh mở miệng tận tình khuyên bảo.
Cũng chính vào lúc này, hai người nghe thấy giọng nói phát ra từ trạm hộ lý, Tô Lam nói: ‘Đã đến lượt cậu đi siêu âm rồi, đừng ở đây lãng phí thời gian nữa!”
Lâm Thúy Vân vẫn còn có chút không vui, cô ấy tức giận, trừng mắt nhìn về phía phòng bệnh: “Mình nhìn thấy bộ dáng lén lút như vậy, căn bản là không thể yên tâm được một chút nào!”
“Bất kể là bà ấy có âm mưu gì, thì từ trước đến giờ bà ấy vẫn luôn ở thủ đô, bàn tay có dài đến mấy cũng không thể chạm tới bệnh viện trung tâm này?”
Lâm Thúy Vân gật đầu: “Cậu nói cũng đúng!”
Nói xong những lời này, Tô Lam cùng cô ấy đi đến phòng siêu âm.
Trên đường đi, Lâm Thúy Vân vẫn một mực nhẹ nhàng vuốt ve bụng của mình.
Cô ấy khẽ thở dài: “Thật là thần kỳ.
Thế mà trong bụng của mình lại có cục cưng của Lục Mặc Thâm. Nếu đổi lại thành trước đây, thậm chí mình cũng sẽ không bao giờ dám nghĩ đến loại chuyện này!”
“Phản ứng của cậu bây giờ giống hệt như lúc mình mang thai. Tuy nhiên, hiện tại nhìn thấy bộ dáng của con trai mình, đột nhiên mình lại có chút hối hận, hận không thể nhét thằng bé vào lại trong bụng mình!”
“Cậu đừng nói như vậy, cậu xem, con nuôi của mình vừa thông minh lại đáng yêu như vậy, nếu cậu không cần thăng bé thì cũng vẫn có khối người đang đứng xếp hàng chờ đấy!”
Sau khi Lâm Thúy Vân nói ra những điều này, trên khuôn mặt cô ấy còn hiện rõ sự khao khát.
“Không biết đứa con trong bụng mình là con trai hay con gái. Nếu là con gái, chúng ta sẽ làm một cái hôn ước cho con bé cùng Tử Việt, cậu thấy thế nào?”
“Được rồi, nhưng mình phải nói trước với cậu một chuyện. Cậu phải dạy dỗ con gái mình trở nên lợi hại một chút để còn có thể trị được con trai mình!”
Khi Lâm Thúy Vân nghe thấy điều này, cô ấy lập tức cảm thấy có chút không vui.
“Tô Lam, những lời nói này của cậu, tuyệt đối không thể mang ra đùa giỡn được! Con bé có một người mẹ như mình thì chắc chắn không thể kém cỏi được! Đến lúc đó, con trai Quan Tử Việt của cậu nhất định sẽ bị con gái của mình làm cho khuất phục, khi đó nhất định sẽ trở nên vô cùng nghe lời!”
Đúng lúc Lâm Thúy Vân và Tô Lam đang trò chuyện vui vẻ, bỗng nhiên sau lưng hai người vang lên một giọng nói lạ lùng: ‘Lâm Thúy Vân, làm ơn rửa sạch miệng đi. Cô đang nói hươu nói vượn gì ở đây vậy? Ai nói với cô đứa con trong bụng cô là con gái? Tôi nói, đứa con trong bụng cô nhất định phải là con trai! Nó còn phải thay nhà họ Lục chúng tôi nối dõi tông đường, làm sao nó có thể là con gái!”
Ngay khi Lâm Thúy Vân quay đầu lại, cô ấy nhìn thấy mẹ Lục không biết từ lúc nào đã đi ra khỏi văn phòng của trưởng khoa.
Mà cuộc nói chuyện vừa rồi của hai người bọn họ cũng đã bị mẹ Lục đi theo nghe thấy hết.
“Không cần biết đứa con trong bụng cháu là con trai hay con gái, chỉ cần là đứa con do cháu sinh ra thì cháu đều yêu thương bọn chúng như nhau!”
Lâm Thúy Vân thật sự không thể chịu nổi bộ mặt hất hàm sai khiến kia của mẹ Lục, cô ấy nhịn không được mà cãi lại: ‘Nếu dì cảm thấy không vui vì cháu mang thai con gái thì dì có thể đi †ìm con trai của mình, để anh ta tìm người phụ nữ khác sinh cháu trai cho dì “Lâm Thúy Vân, bây giờ cô còn dám cãi lại lời nói của tôi hay sao? Cô đang nói hươu nói vượn cái gì vậy? Nếu không phải cô dùng chút thủ đoạn khiến con trai tôi u mê cô như vậy thì cô còn nghĩ vị trí con dâu nhà họ Lục này không thể thay đổi hay saol”