Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 4372





Chương 4961

“Hi, quả ớt nhỏ, cô định đi đấy?”

Chiến Lưu Thành đột nhiên nhìn về phía Tô Lam rồi chào hỏi, sau đó anh ta sải bước đi tới chỗ cô. Những thiếu nữ kia cũng thuận theo ánh mắt của anh ta mà nhìn qua, phát hiện có một người phụ nữ ngồi đó, hóp lưng ngồi ngay đơ như mèo che mặt, lén lút đi về phía nhà vệ sinh.

Động tác của Tô Lam khi bị gọi mặt chỉ tên bỗng cứng đờ.

Lúc cô ngẩng đầu lên đã thấy Chiến Lưu Thành đứng trước mặt mình. Anh †a vô tội chỉ vào Tô Lam: “Cô đau bụng à? Muốn đi vệ sinh phải không?”

Khóe miệng Tô Lam giật một cái, đi vệ sinh cái đầu anhI Bà đây vốn hẹn anh tới cái chỗ như thế này là vì muốn khiêm tốn một chút, mong không gây ra chuyện hiểu lâm không cần thiết. Còn anh ta thì hay rồi, lái một con xe thể thao bản giới hạn tới?

Còn mặc như ngôi sao Hàn Quốc nữa, Sợ người ta không biết hai bọn họ hẹn gặp nhau ở đây hay gì.

Cái tên Quan Triều Viễn kia thân thông quảng đại, nói không chừng anh đã biết chuyện này luôn rồi. Chẳng phải đến lúc đó người chịu khổ lại là cô ư?

Nhưng Tô Lam chỉ có thể âm thầm chửi những lời này trong lòng mình, dù sao lần này là cô chủ động hẹn Chiến Lưu Thành ra gặp mặt. Người ta chọn cách tới như thế nào cũng đâu đến lượt cô chỉ tay nắm ngón chứ?

Tô Lam xấu hổ cười cười, sau đó lấy tay cầm menu lên che khuất mặt mình, quay về chỗ ngồi xuống.

Chiến Lưu Thành thoải mái ngồi đối diện cô, nâng tay chống cằm, cười nhẹ nhìn thẳng vào Tô Lam.

Những cô gái bên cạnh thấy cảnh này, ánh mắt lập tức toát lên vẻ ao ước và ghen tị. Dù sao trong mắt các cô ấy, rõ ràng Chiến Lưu Thành đang dùng ánh mắt tình chàng ý thiếp để nhìn Tô Lam, hệt như đang nhìn của châu báu đắt tiền nhất của mình vậy.

Được một anh đẹp trai dùng ánh mắt này nhìn chằm chằm, dù là thật lòng hay giả dối, chỉ cần có lòng hư vinh của phụ nữ thì đã được thỏa mãn rất nhiều.

Nhưng Tô Lam chưa bao giờ có suy nghĩ ấy. Dù sao Chiến Lưu Thành đang ngồi trước mắt cô đều kém hơn rất nhiều so với Quan Triều Viễn và Tô Duy Nam. Cô hoàn toàn không có chút cảm giác nào có được không!

“Tôi bảo này, anh không thể lái cái xe nào khiêm tốn hơn một chút à?”

Tô Lam vừa che mặt vừa chỉ vào chiếc xe thể thao bản giới hạn đang đỗ ở bên đường cái qua lớp cửa sổ sát đất. Nhưng mà Chiến Lưu Thành lại tỏ vẻ vô cùng thản nhiên, trông còn hơi bối | rối: “Nhưng đó là chiếc xe khiêm tốn nhất của tôi rồi”

Được lắm, quả nhiên mình chẳng bao giờ hiểu được thế giới của người giàu có cả.

Khi Chiến Lưu Thành thấy dáng vẻ im lặng của cô, trên mặt càng tỏ ra vẻ hứng thú: “Đúng rồi, quả ớt nhỏ, cô nói xem, hôm nay cô hẹn tôi tới là định đi xem phim với tôi, hay là…”

“Dừng dừng dừng! Anh mau dừng lại cho tôi!”

Không đợi anh ta nói hết lời, Tô Lam đã lập tức cắt lời anh ta. Thậm chí còn ra hiệu ngừng lại bằng tay: “Thật ra †ôi cũng biết, sau lần anh nói với tôi như vậy mà lại hẹn anh ra thì đúng là đáng nghỉ thật. Nhưng lần này có chuyện rất khẩn cấp, tôi cần anh hỗ trợi”

Thấy dáng vẻ nghiêm túc của Tô Lam, trong mắt Chiến Kim Thành để lộ một tia nghi hoặc: “Cô nói gì? Cô muốn tôi giúp đỡ à?”

Tô Lam khẽ gật đầu: “Tôi là người phụ trách cho văn phòng truyền hình Hạt Mè.”

“Đương nhiên tôi biết điều này rồi!

Nếu đến cả cô làm việc gì mà tôi cũng không biết thì thành phần theo đuổi cô như tôi đúng là chẳng có chút thành ý nào!”


DMCA.com Protection Status