Thượng Ẩn Full

Chương 483:



Cố Hải đang ngồi trong văn phòng ăn trưa thì Cố Uy Đình gọi điện thoại đến "Cố Hải, nghe nói dạo này con không khoẻ"

Cố Hải trả lời qua loa "Không sao cả, chỉ là công việc nhiều nên có chút mệt mỏi"

"Vậy thì nghỉ ngơi cho tốt"

Cố Hải ngạc nhiên vì thái độ hiếm gặp của Cố Uy Đình liền hỏi "Có chuyện gì sao?"

"Tối mai có buổi họp mặt của các cán bộ cao cấp, họ đều đưa con đến để phát triển các mối quan hệ làm ăn. Con nên đến đây, sẽ có ích cho việc làm ăn sau này."

Cố Hải suy nghĩ một chút liền trả lời ngắn gọn "Không muốn đi"

Cố Uy Đình liền thay đổi giọng nói "Phải đi, được rồi tối mai ta sẽ đến tận nơi đón con đi cùng"

Cố Hải đành nhúng nhường. Những năm gần đây tính tình Cố Hải lại bình ổn hơn, vả lại Cố Uy Đình cũng vì cậu mà nhiều lần giúp tạo mối quan hệ để phát triển công ty thật tình cũng không còn tâm trạng đấu với ông ấy nữa "Không cần con sẽ tự đến, nhắn cho con địa chỉ được, con có việc rồi, không nói chuyện được nữa"

Cố Uy Đình giọng nói cũng nhẹ nhàng đi "Được rồi, làm việc đi, mai ta chờ con"

..............

Buổi tiệc giữa gia đình các vị quan chức cao cấp có quyền có thế trong xã hội được tổ chức tại tầng hai của một khách sạn lớn. Nơi đây được trang hoàng tráng lệ, lộng lẫy như buổi tiệc của các vua chúa phương Tây.

Đây không chỉ là thời gian họp mặt mà còn là thời gian để tạo mối quan hệ cho con cái bọn họ, nhằm giúp cho việc thăng quan tiến chức hoặc làm ăn kinh doanh được thuận lợi. Giữa họ có quy luật ngầm là nếu làm quân nhân thì việc được đề xuất khen thưởng, thăng cấp đều sắp xếp theo vai vế cấp bậc của đời cha để đời con cháu hưởng được ưu đãi tốt. Nếu là làm ăn kinh doanh, thì việc hành hóa thông hành giữa các thành phố, tỉnh huyện thậm chí nếu xuất khẩu ra nước ngoài thì chỉ nhìn mặt không cần kiểm hàng. Vì vậy mà những buổi họp mặt như thế đều là cơ hội ngàn vàng để con cháu của quan chức hưởng lợi.

Vũ Thạch một cán bộ cao cấp sau nhiều năm nhờ các mối quan hệ lẫn đút lót hiện tại đã có được chức vụ cao trong cơ quan nhà nước. Ông ta nhìn thấy Cố Uy Đình liền đến chào hỏi

"Cố thiếu tướng, lâu rồi không gặp, ông vẫn phong độ như ngày nào"

Cố Uy Đình vẻ mặt không đổi "Ông quá khen, đã già cả rồi.

"Nghe nói con trai nuôi của ông mới được giao nhiệm vụ đã thắng lợi trở về, quả thật hổ phụ sinh hổ tử mà. Hôm nay cậu ấy có đến đây không?"

"À, lúc làm nhiệm vụ phát sinh một số vấn đề khiến nó hiện đang còn phải ở bệnh viện điều trị nên hôm nay không đến đây."

Vũ Thạch bắt đầu than thở "Còn cậu con trai ruột của ông, nghe nói mấy chỉ mới mấy năm sau khi thành lập công ty đã phát triển rất lớn mạnh. Khiến cho kẻ như tôi phải ghen tị." "Một cậu con nuôi phát triển theo hướng quân đội để phát triển sự nghiệp của cha nuôi, cậu con ruột lại trở thành doanh nhân để phát triển con đường tiền tài cho nhà họ Cố. Cố thiếu tướng, ông thật đáng nể, đào tạo ra được hai đứa nhóc tài giỏi như vậy không giống con trai tôi suốt ngày chỉ ăn chơi lêu lỏng rồi lại quậy phá gây chuyện để tôi phải đi giải quyết"

Cố Uy Đình khiếm tốn "Ông anh, đừng nói như vậy, lớp trẻ bây giờ khác với chúng ngày xưa. Tôi phải uốn nắn lắm mới thành ra thế này. Ngày xưa hai đứa nhỏ của tôi còn làm chuyện động trời hơn rất nhiều. Khi đã trưởng thành chúng sẽ tự biết suy nghĩ. À hôm nay con trai ông có đến đây không?"

Vũ Thạch vui vẻ nói"Có chứ, để tôi kêu nó đến chào hỏi" Ông liền ngước nhìn phía xa, tay ngoắc miệng kêu lên"Vũ Phóng, đến đây chào hỏi Cố thiếu tướng một tiếng"

Vũ Phóng nhanh chóng đi lại"Chào Cố thiếu tướng"

Cố Uy Đình đại khái khen một tiếng "Tốt lắm, nhìn sáng sủa đó chứ, hiện giờ đang làm gì?"

Vũ Thạch mặt mày rạng rỡ khoe con trai "Nó đang giúp anh trai nó quản lý công ty xây dựng"

Cố Uy Đình không hứng thú nhưng cũng phải trả lời "Vậy là tốt rồi"

Vũ Thạch liền nhanh miệng hỏi "Cố thiếu tướng, con trai ông đâu sao chưa thấy đến?"

"Chắc nó bận một số công việc, sẽ đến ngay thôi"

Cố Uy Đình sắc mặt khó chịu đi thẳng ra ban công gọi điện thoại cho Cố Hải

"Cố Hải, con ở đâu, sao giờ vẫn chưa đến?"

"Con đến rồi đang ở trong thang máy"

Cố Uy Đình lúc này mới thả lỏng "Vậy thì tốt"

Cố Uy Đình lại đi đến bên cạnh Vũ Thạch lúc này Vũ Phóng cũng đã đi đâu mất "Nó đến rồi, sẽ lên đây nhanh thôi, con trai ông đâu?"

Vũ Thạch nhìn quanh tìm Vũ Phóng sau đó trả lời "Nó đang đi nói chuyện với mấy người khác" Vũ Thạch lại tò mò chuyện gia đình Cố Uy Đình "Cố thiếu tướng, tôi nghe nói lần trước con trai ông cùng đồng đội đi làm nhiệm vụ đã có người chết sao? Rồi cậu ấy còn đi khắp nơi để đòi công bằng cho đồng đội đã mất nữa. Quả thật đáng ngưỡng mộ"

Cố Uy Đình giọng nhàn nhạt nói "Ông quá khen rồi"


DMCA.com Protection Status