Thượng Ẩn Full

Chương 473: Một cuộc hẹn



"Anh gọi tôi đến có việc gì không" Bạch Lạc Nhân ngồi trong một nhà hàng cao cấp tại trung tâm thương mại Bắc Kinh.

Cố Dương ngồi đối diện vẻ mặt điềm tĩnh "Nhiều năm chưa gặp chỉ muốn mời cậu một bữa, vả lại cậu vừa giúp tôi một chuyện quan trọng"

Bạch Lạc Nhân nhìn một vòng căn phòng. Nơi đây là một căn phòng VIP. Tường được dán giây dán màu vàng nhạt kèm theo hoa văn là hoa màu vàng kim khiến căn phòng trở nên sang trọng. Bộ bàn ghế hai người đang ngồi làm bằng gỗ quý, được quét một lớp sơn bóng kiểu cách sang trọng. Đến cả lọ cắm hoa, bộ tách trà, chén, dĩa trên bàn cũng thuộc loại cao cấp. Nơi này chắc chỉ những doanh nhân nổi tiếng, tiền nhiều không biết để đâu cho hết mới dám đến ăn một bữa cơm

"Vậy có cần phải đặt một phòng riêng vậy không? Quá lãng phí"

Cố Dương nhìn Bạch Lạc Nhân một lúc khiến cậu cảm thấy không thoải mái chút nào. Thấy biểu hiện trên mặt Bạch Lạc Nhân, Cố Dương nói "Tôi muốn nói chuyện riêng tư"

"Tôi có chuyện riêng tư để nói với anh sao" Bạch Lạc Nhân vừa nói vừa đứng lên định đi khỏi.

Cố Dương liền ngăn lại "Tôi có thói quen không thích bị người khác xăm soi, cậu và tôi ở cùng một chỗ chắc chắn sẽ chẳng được riêng tư"

Bạch Lạc Nhân nhăn mặt "Anh có chuyện gì mau nói đi"

"Đến mời cậu một bữa cơm, cậu vừa giúp tôi bắt được một tên lừa đảo công ty của tôi"

Bạch Lạc Nhân tỏ vẻ ngạc nhiên "Anh mà cũng bị người ta lừa. Vả lại đó cũng là cấp trên giao nhiệm vụ, nếu tôi không làm mà là người khác làm anh có mời người ta ăn một bữa cơm không?"

Nhiều năm trong quân ngũ quả thật Bạch Lạc Nhân năm xưa đã thay đổi, miệng lưỡi cứng rắn hơn xưa. Cậu khiến người đối diện cảm thấy bị áp chế trước khí thế của cậu. Gương mặt năm xưa chưa xuất sắc lắm thì ngày nay lại được thời gian mài dũa góc cạnh lộ vẻ khỏe mạnh, rắn chắc. Cố Dương là một người mê đắm cái đẹp, nhìn một thứ có sức hấp dẫn không khỏi đánh giá ngắm nhìn thứ đó.

Tuy mãi ngắm nhìn nhưng Cố Dương vẫn không quên trả lời câu hỏi "Không".

Bạch Lạc Nhân trầm mặt "Tôi là nhân viên nhà nước, anh lại đãi ngộ tốt như vậy, nếu truyền ra ngoài sẽ không tốt cho tôi"

Cố Dương nghiêm mặt "Nếu cậu đã nói vậy, tôi đây hiện tại lấy tư cách là con trai của bác cậu, tức là cháu trai của cha dượng cậu. Tôi lấy danh nghĩa là anh trai của cậu, người cùng một nhà ra mời cậu một bữa ăn. Việc này không liên quan đến công việc của cậu."

Bạch Lạc Nhân cười như không "Anh đã mời tôi không từ chối"

Cố Dương đứng bật dậy bước ra cửa. Bạch Lạc Nhân liền hỏi "Anh định đi đâu? Không phải nói mời tôi một bữa cơm, chưa ăn cơm đã muốn về."

Cố Dương quay cổ lại nhìn "Tôi đi vệ sinh, cậu có muốn cùng đi không?"

Bạch Lạc Nhân nhăn mày "Anh đi một mình đi"

................................

Cố Dương đi vệ sinh xong đến bục rửa tay đang rửa thì một người từ ngoài đi vào. Cả hai người cùng đưa mắt nhìn nhau. Cố Dương và người kia cùng ngạc nhiên cùng thốt ra một câu

"Sao cậu lại ở đây?"

"Sao anh lại ở đây?"

Cố Hải đứng nhìn Cố Dương một lúc "Anh cũng thật phung phí, dám đến nơi này để ăn uống, tôi đây mỗi lần tiếp khách đặc biệt mới đến đây"

Cố Dương mỉm cười "Tôi cũng đang tiếp một người đặc biệt"


DMCA.com Protection Status