Thượng Ẩn Full

Chương 461:



Chương 14: Bay

Đinh Thành nhìn Cố Hải buồn bã càng thêm hiểu rõ mối quan hệ giữa hai người bọn họ quả không bình thường. Nhưng cậu chưa bao giờ nghĩ một người như Bạch Lạc Nhân lại có thể có một quan hệ khác thường với một người đàn ông khác. Đinh Thành dùng giọng nói ấm áp an ủi Cố Hải

"Cậu đừng buồn, tôi đã quen biết Bạch Lạc Nhân nhiều năm như vậy. Tôi hiểu con người cậu ấy. Tôi có một câu chuyện muốn kể cho cậu nghe"

Cố Hải mắt như kẻ mất hồn nhìn Đinh Thành

Đinh Thành tiếp tục nói

"Tôi và Bạch Lạc Nhân chơi thân với nhau từ nhỏ chắc cậu biết Dương Mãnh nhỉ. Tôi với cậu ấy tuy không thân như cậu ấy và Dương Mãnh nhưng chúng tôi là bạn của nhau suốt một thời gian dài vì chúng tôi cùng là những đứa trẻ bị bỏ rơi, bị sự ức hiếp của bạn bè, bị sự soi mói từng giây từng phút, chúng tôi nương tựa vào nhau, học cách mạnh mẽ vượt qua những ánh mắt dòm ngó của bạn bè. Bạch Lạc Nhân chính là người cho tôi có động lực để thực hiện ước mơ nhỏ nhoi của mình. Tôi trở thành thầy giáo cũng chính vì muốn đào tạo ra những đứa trẻ có nhân cách tốt như Bạch Lạc Nhân."

Đinh Thành ngừng lại một chút rồi lại nói "Nếu chỉ như vậy mà tôi cảm kích coi Bạch Lạc Nhân là thần tượng thì chưa đủ. Ngày đó khi tôi còn là một đứa trẻ yếu đuối tôi thường xuyên bị sự bắt nạt của những đứa to lớn hơn, một hôm chúng đưa tôi ra cái hồ sau trường, chúng đánh tôi rồi ném tôi xuống hồ. Tôi lúc đó không hề biết bơi, chúng nó thì cùng nhau nhìn tôi cười mặc cho tôi vùng vẫy trong nước. Bạch Lạc Nhân từ đâu chạy đến đã liều mình đẩy bọn chúng sang một bên nhảy xuống nước kéo tôi lên. Cũng may thầy Triệu cũng đến sau đó nếu không có lẽ chúng tôi lại bị chúng ném xuống hồ thêm một lần nữa. Nếu lúc đó không có Bạch Lạc Nhân đã không có Đinh Thành tôi hiện giờ."

Quả thật, Cố Hải cũng hiểu con người của Bạch Lạc Nhân như thế nào. Cố Hải từng ghen với hành động này của Bạch Lạc Nhân, cậu ấy luôn đối xử tốt với mọi người khiến trong lòng Cố Hải luôn cảm thấy không yên. Bởi ngay cả Thạch Tuệ, Bạch Lạc Nhân còn không thể nói thẳng với cô ấy phải đợi đến lúc để cô ta nhìn thấy tận mắt mối quan hệ của hai người thì cô ta mới chịu chấm dứt tư tưởng với Bạch Lạc Nhân. Cậu thật là người tôi chẳng bao giờ yên tâm được. Không biết nhiều năm như vậy cậu đã làm ra những chuyện gì khiến tôi đau lòng. Bạch Lạc Nhân van xin cậu trở về với tôi, để tôi yêu thương cậu, chăm sóc cho cậu, ngăn cậu đi khắp nơi khiến người khác mê đắm cậu.

.......................

Tạm biệt Thầy Triệu và Đinh Thành, Cố Hải đang trên đường đi lấy xe. Đinh Thành đứng phía xa hô to "Cố Hải"

Cố Hải quay người vẻ mặt ngạc nhiên nhìn Đinh Thành. Đinh Thành chạy lại gần vừa đến nơi cậu vừa thở hỗn hển vừa nói "Ba năm trước khi Bạch Lạc Nhân chào tạm biệt tôi cậu ấy nói với tôi cậu ấy sắp phải bay. Cậu thử nghĩ xem có thể Bạch Lạc Nhân đã ra nước ngoài hay không?"

Cố Hải lặp lại "Bay?"

Đinh Thành nói "Đúng vậy"

Cố Hải nói "Tôi cũng đã từng nghe thông tin này qua một số người, tôi cũng đã đi khắp nơi tìm kiếm nhưng quả thật không hề nghe thông tin gì"

Đinh Thành vỗ vai Cố Hải "Tôi nghĩ nếu Bạch Lạc Nhân biết cậu tìm kiếm cậu ta như vậy sẽ không nỡ mà trốn đi mất đâu. Cố lên anh bạn rồi cậu sẽ tìm được cậu ấy. Tôi tin chắc như vậy"

Cố Hải gật đầu "Tôi cũng mong như vậy, cảm ơn cậu"

Nói xong Cố Hải quay bước đi.

Cố Hải đến công ty, đi thẳng vào văn phòng vẻ mặt vẫn là nét nghiêm nghị thường thấy. Các nhân viên đang có khoảng thời gian thoải mái vì sếp nghỉ phép. Đột nhiên hôm nay sếp lại đến đột xuất khiến mọi người một phen khiếp vía.

Diêm Nhã Tĩnh vừa đi ra ngoài giải quyết công việc trở về nghe tin Cố Hải đến công ty liền nhanh chóng tới phòng Tổng giám đốc.


DMCA.com Protection Status