Thượng Ẩn Full

Chương 458: Câu chuyện sáu năm về trước



Tống Thiên rành mạch kể lại câu chuyện "Đây là chuyện tôi nghe từ ba tôi, ông từng là một giáo sư tại trường Đại Học Thanh Hoa. Vào một kì tuyển sinh khoảng sáu năm trước ông gặp một thí sinh đi thi tuyển, người này để lại cho ông một ấn tượng rất sâu sắc, năm nào cứ vào tết đến là ông lại kể lại chuyện này. Do tôi có tính lơ đãng nên tôi không mấy chú tâm lắm chỉ nhớ ông ấy thường nhắc về chàng trai tên Bạch Lạc Nhân này"

Cố Hải trong lòng cảm thấy có chút hy vọng, nhiều năm tìm kiếm nhưng không có tung tích khiến Cố Hải thất vọng tràn trề. Cậu từng chửi mình quá ngốc nếu đổi là Bạch Lạc Nhân mình có trốn đến chân trời cậu ấy cũng có thể tìm ra. Cố Hải dường như chỉ còn chờ đợi một ngày Bạch Lạc Nhân sẽ quay về, ngày hôm nay lại tìm ra manh mối quan trọng Cố Hải vô cùng mong đợi sẽ sớm tìm lại được cái con người mình yêu thương hết lòng.

Cố Hải liền lên tiếng "Chị có thể để tôi gặp mặt ba của chị để tôi tìm hiểu kĩ hơn vụ việc này được không?"

Tống Thiên nhìn Lâm Khiêm rồi quay sang Cố Hải " Tất nhiên là được, cậu cũng đã giúp chúng giải quyết vấn đề khó khăn của công ty chúng tôi, chúng tôi không thể nào từ chối cậu được"

Do Lâm Khiêm và Tống Thiên có việc nên không thể đưa Cố Hải đến gặp ba của họ ngay được nên hẹn ngày hôm sau sẽ đến đưa cậu đi. Cố Hải về công ty giải quyết các vấn đề cần giải quyết. Cậu quyết định ngủ luôn lại công ty, nói là ngủ thật ra Cố Hải háo hức mãi không thể chợp mắt, cậu lôi một bức ảnh trong ví của mình nhìn chầm chầm vào nó không dứt, bỗng từ khóe mắt một giọt nước mắt rơi ra. Cố Hải dùng tay lau đi giọt nước mắt nhưng giọt thứ hai lại chảy ra tạo thành một dòng chảy. Giờ cậu hoàn toàn mặt kệ nó, tấm ảnh trước mắt, con người trước mắt bị nhạt nhòa đi nhưng có thoáng lại rõ nét đến kì lạ.

Sáng hôm sau Cố Hải đã chuẩn bị từ rất sớm, cậu đã nhấp nhỏm chờ đợi Lâm Khiêm và Tống Thiên đến công ty, tâm tình trở nên gấp gáp, mắt cứ dán lên cửa sổ nhìn xuống đường chờ đợi một chiếc xe chạy đến. Khoảng hơn tám giờ xe của Lâm Khiêm và Tống Thiên chạy xe đến, Cố Hải không đợi tiếp tân báo nhanh chóng đi xuống gặp.

Nhìn thấy biểu tình trên mặt Cố Hải, Lâm Khiêm hiểu rõ cậu ta mong đợi nhiều như thế nào liền trêu chọc "Cậu sao lại biến thành gấu trúc mất rồi. Ba vợ tôi lại không thích gấu trúc sợ rằng ông ta sẽ không chịu tiếp cậu."

Cố Hải ngơ ngẩn một hồi liền chạy đến nhà vệ sinh xem lại sắc mặt của mình. Sao có thể giống gấu trúc được chứ. Lâm Khiêm đi đến phía sau liền nói "Đùa cậu một chút, biết cậu mong đợi như vậy hôm qua chúng tôi nên dời công việc lại mà đưa cậu đến gặp ba vợ tôi sớm rồi. Nào chúng ta cùng đi"

Cố Hải đến bãi xe lấy xe của mình chạy theo sau xe của đôi vợ chồng Lâm Khiêm. Giờ đây trong đầu Cố Hải chỉ nghĩ làm sao nhanh nhất đến được nhà ba vợ Lâm Khiêm làm rõ manh mối về Bạch Lạc Nhân. Nếu cứ để mọi chuyện kéo dài cậu sẽ không thể tập trung lo giải quyết công việc được.

Xe chạy được ba tiếng thì đến một vùng ngoại ô, họ đến một khu đất có vườn cây, có ao cá, có cả một nhà chăn nuôi, nghe động tĩnh bên trong có lẽ là nuôi bò. Chạy xe thêm một đoạn thì đến một ngôi nhà gỗ.

Ba người cũng xuống xe đi đến trước cửa thì nhìn thấy một người phụ nữa đang quét dọn. Tống Thiên liền nói "A dì Viên, lắm không gặp dì dạo này dì nhìn trẻ ra nhỉ" Hẳn đây là một câu xả giao bởi nhìn bề ngoài người phụ nữa đoán cũng đã qua tuổi tứ tuần.

Tống Thiên liền giới thiệu "Đây là dì Viên là em gái của mẹ tôi, dì ấy đến để giúp đỡ các việc trong gia đình."

Cố Hải lịch sự chào hỏi dì Viên sau đó cùng vào nhà với hai vợ chồng Lâm Khiên.

Tống Thiên mời Cố Hải ngồi xuống rồi đi một vòng xung quanh nhà sau đó lại đi ra cửa hỏi dì Viên "Ba mẹ cháu đi đâu vậy dì?"

Dì Viên vẫn luôn tay quét dọn "À, dì nghe nói họ đi đến trang trại phía bên kia. Họ đi cũng đã lâu sẽ sớm về thôi"

Tống Thiên không cần nói lại Cố Hải cũng nghe rõ từng từ từng chữ. Tống Thiên liền châm trà sau đó liếc mắt với Lâm Khiêm ý bảo tán gẫu với cậu ấy.

Cố Hải hiện giờ chỉ muốn nhanh chóng biết rõ sự thật, mọi lời nói điều từ tai trái lọt qua tai phải rồi bay đi mất dạng. Cố Hải hận không thể chạy đến tìm ba Tống Thiên ngay lập tức. Tâm tình Cố Hải trở nên càng lúc càng rối loạn. Tống Thiên vẫn liếc mắt nhìn Lâm Khiêm. Lâm Khiêm càng lúc càng dài dòng, nói lang mang, nhăng cụi loạn xị cả lên. Tống Thiên hận không thể cho Lâm Khiêm mấy cái bạt tai.

Vừa lúc bên ngồi truyền đến lời nói của dì Viên "A.. anh chị về rồi à, Thiên Thiên với chồng về thăm anh chị đang đợi trong nhà đấy, à có cả bạn của hai đứa nữa"


DMCA.com Protection Status