Thái Cổ Thần Vương

Chương 153: Chương 153: Thương vương cung



Tần Vấn Thiên xem xét thật kỹ phần Chiến Thú Phổ này, ghi tạc vào trong lòng một lượt, đối với bảng xếp hạng Chiến Thú của Chiến Thủ Phổ cũng dần dần có ấn tượng đại khái.

Sau khi xem xong Chiến Thủ Phổ, hắn lại cầm một tập tranh mỏng bên cạnh lên, bên trên cũng có khắc một hàng chữ.

“Thiên Tinh các tầng thứ bảy, ở cánh cửa thứ nhất chính là một trong số mười tám nơi thí luyện hoàng triều Đại Hạ, sân thí luyện thú linh. Người từ dưới Nguyên Phủ cảnh đều có thể vào thí luyện, nhưng nếu như chết ở trong đó liền vĩnh viễn bị tước đoạt cơ hội thí luyện, tiến vào bên trong phải giành được Chiến Thú chi linh xếp hạng thứ mười trở lên mới có thể lên Thiên Tinh các tầng thứ tám.”

Nét chữ rắn rỏi, tiêu sái phóng khoáng chính là ghi chép của cường giả để lại cho hậu nhân.

Dòng cuối cùng của phần ghi chép này còn ghi tên của người viết, Đế Thương.

“Người sáng lập học viện Đế Tinh, Đế Thương.”

Trong lòng Tần Vấn Thiên có chút xao động, phần ghi chép này chính là của người sáng lập ra học viện Đế Tinh để lại.

Vậy thì Thiên Tinh các này thế nào cũng do hắn tạo ra.

“Cánh cửa đầu tiên chắc là cánh cửa phía ngoài cùng bên trái rồi.” Tần Vấn Thiên nhìn bảy chữ khắc trên cánh cửa đó.

Hắn căn bản không hề nghĩ tới, ở Thiên Tinh các tầng thứ bảy thứ chủ yếu không phải thần thông công pháp gì đó, mà lại là một cánh cửa.

“Một trong mười tám nơi thí luyện của hoàng triều Đại Hạ, sân thí luyện thú linh.” Tần Vấn Thiên đến trước cánh cổng đó, lập tức vươn tay ra, sau đó liền có một thứ sáng rực rỡ loé lên.

Cửa mở ra, đằng trước có một tấm đệm hương bồ, bên trên nó có rất nhiều văn lộ tựa như một loại thần văn kỳ diệu.

Tần Vấn Thiên đi vào bên trong, khoanh chân ngồi lên tấm đệm hương bồ, trong nháy mắt cánh cửa liền đóng chặt, văn lộ phát ra ánh sáng chói loà, bỗng chốc có ánh hào quang bao phủ khắp người Tần Vấn Thiên. Hắn cảm nhận được ý thức của mình hình như bị lôi kéo đi, loại cảm giác này cực kỳ khó chịu nhưng hắn vẫn chịu đựng được.

“Rốt cuộc cái này là thứ gì nhỉ?” Tần Vấn Thiên cảm nhận được ý thức của hắn giống như đã rời khỏi thân thể, không có cách nào điều khiển thân thể của mình được, cảm giác thân bất do kỷ này rất khó chịu.

- Vù!

Trong giây lát cả người liền bị rơi xuống, cuối cùng Tần Vấn Thiên cũng cảm nhận được thân thể lại được ý thức khống chế trở lại. Nhưng khi hắn nhìn rõ được cảnh sắc xung quanh bỗng sững sờ ngay tại chỗ.

“Đây là sân thí luyện thú linh sao?” Tần Vấn Thiên giơ tay lên nhìn, giống y như thật nhưng cơ thể hắn căn bản chưa từng cử động qua kia mà.

Hoặc là nói chỗ này là mộng cảnh giống như Thiên Mộng lâm?

Nhưng lúc này hắn lại cảm thấy chỗ này chân thật hơn rất nhiều so với mộng cảnh, cả người thật sự như đang lạc vào cảnh giới kỳ lạ vậy.

Đây chính là hắn, bản thể của Tần Vấn Thiên hắn.

Không phải mộng cũng không phải ảo cảnh.

Đây là một vùng đất bằng phẳng rộng lớn, xung quanh Tần Vấn Thiên có không ít người, trong nháy mắt bọn họ liền phát hiện ra sự tồn tại của Tần Vấn Thiên, có rất nhiều người lần lượt nhìn về phía hắn, lộ ra thần sắc kì quái.

Nơi thí luyện thú linh thế nào lại thừa ra một người thế này.

Tần Vấn Thiên đương nhiên cũng biết tới sự tồn tại của đám người xung quanh. Những người này đều rất trẻ, trung bình vào khoảng mười bảy mười tám tuổi, thậm chí có người nhỏ hơn chỉ tầm mười lăm mười sáu, mà lớn hơn chút cũng tuyệt đối không quá hai mươi.

Hơn nữa bọn họ phân phe phái rất rõ ràng, mỗi người có một phe riêng của mình, người đứng đầu của mỗi phe đều lưu lại cho Tần Vấn Thiên cảm giác không tầm thường.

Điều này khiến Tần Vấn Thiên suy đoán rằng có thể sân thí luyện thú linh của Thiên Tinh các tầng thứ bảy này, hắn tiếp xúc có thể là người bên ngoài ngoài nước Sở.

- Chúng ta đã hẹn là sẽ tập hợp ở chỗ này, dường như người của các thế lực đều đến cả rồi nhỉ?

Chỉ nghe thấy một thanh niên mở lời nói, khuôn mặt của hắn yêu tuấn, khoảng mười bảy mười tám tuổi, tóc dài hơi xoăn, con ngươi đen phát ra thứ ánh sáng yêu dị.

- Hình như đều đến hết rồi.

Một thanh niên khác thản nhiên đáp lời, đôi mắt nhìn Tần Vấn Thiên lộ ra mấy phần hứng thú.

Những người có tư cách bước vào sân thí luyện thú linh đều ở đây cả rồi.

Vậy thì người bị thừa ra kia làm sao đến được nơi này?

Tình cảnh lúc này lại khiến người khác cảm thấy vô cùng thú vị.


DMCA.com Protection Status