Phượng Nghịch Thiên Hạ

Chương 149: Linh Giả Chí Tôn (9)



Hoàng Bắc Nguyệt cùng thiếu gia tiểu thư các phủ không quen thuộc nên Đông Lăng vừa đi thì ngồi trong lương đình có chút nhàm chán, nàng đứng lên đi dạo xung quanh một lát.

Trong phủ Thừa tướng rất lớn, quy mô không thua gì phủ trưởng công chúa, nhà nhà tầng tầng, vụ các vân song*, núi giả nước chảy, phong cảnh đặc biệt.

* vụ là sương, các là lầu các, vân là mây, song là cửa sổ. câu này không biết edit sao cho hay nên giữ nguyên, ai có ý kiến mời đóng góp^^.

Hoàng Bắc Nguyệt không thích nơi có nhiều người, từ nhỏ nàng đã thích yên tĩnh, nếu có nhiều người thì luôn đi đến chỗ ít người hơn.

Bước chân của nàng giống y như mèo, dù chút động tĩnh nhỏ cũng không gây ra, đi trong chốc lát không biết đến nơi nào, đang muốn quay lại theo đường cũ thì đột nhiên nghe thấy một thanh âm được đè thấp.

“Tề tướng, tam hoàng tử chưa có thành tựu gì, sợ rằng bất lợi đối với đại sự của chúng ta!”

“Tam hoàng tử tính cách mềm yếu, không thể thành đại sự.”

Hoàng Bắc Nguyệt lén lút trốn phía sau một núi giả, nghe được những người này nhỏ giọng nghị luận.

“Hiện giờ còn có biện pháp nào sao? Tam hoàng tử sinh ra cao quý, trừ hắn ra thì gia tộc nào còn có thể so sánh được với Vân hoàng hậu?”

Một thanh âm uy nghiêm vang lên, Hoàng Bắc Nguyệt nghe ra được thanh âm này là của Tề Thừa tướng đương triều, vừa rồi hắn có nói mấy câu cùng Hồng Lăng quận chúa, nàng nhớ kỹ thanh âm này.


DMCA.com Protection Status