Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 132: Không đáng giá một trăm triệu?



Trong lòng anh nảy sinh cảm giác không vui.

Hàm dưới của anh hơi nâng lên, nhất là nhìn thấy Vân Thi Thi giống chú mèo con kinh sợ trốn sau lưng Cố Tinh Trạch, đôi môi mỏng lạnh lùng tựa như phác hoạ khẽ khếch lên.

Cô đề phòng với anh đủ kiểu, mà lại cùng một người đàn ông khác thân mật như vậy, trong lòng tổng giám đốc Mộ tự nhiên không thoải mái. Anh nhìn cô thật lâu, liền quay mặt đi, không tiếp tục nhìn về phía cô nữa, quay người thư thái nhàn hạ ngồi xuống ghế sofa.

Bầu không khí nhất thời vô cùng kỳ lạ.

Tiểu Dịch Thần ở một bên, trên khuôn mặt tuấn tú nhỏ nhắn cũng ẩn hiện một tia không vui.

Chẳng biết tại sao khi biết được Vân Thi Thi là bạn gái của Cố Tinh Trạch, cậu nhóc hiển nhiên cảm thấy không thoải mái.

Cậu nhóc lại vẫn cảm thấy, người phụ nữ này cùng cha đứng chung một chỗ rất xứng đôi đi.

Tiểu Dịch Thần khẽ giật mình, bị ý nghĩ của mình kinh ngạc một chút.

Trời ạ...Vì sao cậu nhóc lại có ý nghĩ như vậy, thật không giải thích được.

Thế nhưng người phụ nữ này cũng rất kỳ lạ, đối với cô cậu bé cảm thấy một loại cảm giác thân quen rất khó nói, vì cái gì đây.

Tiểu Dịch Thần có chút lộn xộn rồi.

Không hổ là hai cha con, đều khó chịu như thế.

Mộ Uyển Nhu ngạo mạn nhìn xung quanh một vòng, khi tầm mắt của cô ta rơi vào trên người Vân Thi Thi, chợt cảm thấy trong mắt như bị đâm một nhát.

Vân Thi Thi đang mặc một bộ lễ phục lộng lẫy chói mắt.

Cô ta lập tức chuyển ánh mắt, thong dong đến gần Vân Thi Thi, bộ dạng cao cao tại thượng, khóe miệng nhếch lên một tia trào phúng.

"A, Tinh Trạch, mắt nhìn người của anh từ khi nào trở nên kém như vậy, lại tìm một người nghèo hèn như vậy làm bạn gái?”Mộ Uyển Nhu cười như không cười nhìn lướt qua Vân Thi Thi, trong mắt lộ vẻ khinh miệt cực độ, tựa như cô ta là Nữ Hoàng quyền uy, mà Vân Thi Thi giống như nô tỳ đê tiện.

Vóc dáng hai người tương đương nhau, nhưng Mộ Uyển Nhu bây giờ đang đi một đôi giày cao gót tám centimet, so với Vân Thi Thi thì cao hơn một chút, hàm dưới nâng lên lộ ra vẻ ngạo mạn.

Vân Thi Thi lãnh đạm nhìn cô ta, không khinh không giận, vẻ mặt bình tĩnh tựa như hồ nước không gợn sóng.

"Đây chính là tác phẩm của bậc thầy thiết kế thời trang Hải Luân nằm trong bộ sưu tập mới nhất!”Mộ Uyển Nhu cao cao nâng lên xuống hàm: “Ai cho phép cô mặc?"

Alan nghe vậy, bả vai rụt rụt, lập tức cung kính nói: "Bà tổng, là tôi cho cô ấy mặc..."

"Bà?”Mộ Uyển Nhu tức giận: "Bà không biết bộ trang phục này đắt đỏ đến mức nào sao? Ai cho phép bà cho cô ta mặc?"

"Là tôi.”Cố Tinh Trạch bình tĩnh nói: "Tôi thấy bộ lễ phục này rất đẹp, nhất định sẽ hợp với Thi Thi."

Thi Thi? Xưng hô cũng quá trìu mến đi?

Đáy mắt Mộ Nhã Triết càng băng lãnh.

Trong lòng càng lúc càng cảm thấy không thoải mái.

Mộ Uyển Nhu thấy Cố Tinh Trạch mở miệng, ngữ khí mềm đi mấy phần: "Tinh Trạch, bộ lễ phục này là tác phẩm của bậc thầy Hải Luân (Helen), cực kỳ trị giá, làm sao anh bỏ ra..."

"Cô ấy xứng đáng. Mà lại, Thi Thi mặc vào thực sự rất đẹp.”Cố Tinh Trạch cúi đầu nhìn cô, đưa tay sửa chút tóc mai hơi rối của Thi Thi.

Động tác quá mức thân mật này khiến không ít người nhói mắt.

Nhất là Mộ Nhã Triết, trong mắt vốn không vui càng sâu không thấy đáy.

Đáng chết, anh có để ý.

Anh chú ý từng hành động người khác chạm vào cô, cảm thấy vô cùng chướng mắt...

Loại cảm giác đáng chết này thật khó chịu.

Mộ Uyển Nhu mảy may không phát hiện sắc mặt thâm trầm của Mộ Nhã Triết, lại nói: "Tinh Trạch, tối nay là tiệc rượu hàng năm của Giải trí Hoàn Vũ, đến lúc đó sẽ có rất nhiều khách quý tham dự, còn có rất nhiều phương tiện truyền thông. Anh mang theo một người không có danh tiếng gì làm bạn gái, cũng không sợ bị người khác chế giễu ư?"


DMCA.com Protection Status