Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 672: Gặp tiểu yêu ở suối nước nóng phần 2



Tiểu Mã khinh thường nhìn hắn mà nói: "Như này thì có gì đâu, Lúc bơi lội, không lẽ không phải là cả nam và nữ ở bên nhau à."

Diệp Thiếu Dương nói: "Đâu có giống nhau, chỗ đó đều là bể bơi rộng lớn, đây chính là nhà tắm."

Tiểu Mã cũng không thèm cũng hắn cãi nhau về sự khác nhau giữa suối nước nóng và nhà tắm, đi ra chỗ dòng nước phun lên ngồi xuống, hưởng thụ cảm giác dòng nước mát xa, cảm khái nói: "Đã lâu không tắm suối nước nóng, thoải mái quá đê."

Diệp Thiếu Dương nói: "Ngươi trước kia đã từng đi tắm suối nước nóng?"

Tiểu Mã lập tức trừng mắt nhìn hắn: "Ngươi nói gì thế, ai mà chưa từng tắm suối nước nóng chứ, ngươi biết suối nước nóng và nhà tắm khác nhau ở điểm nào không? Ngươi cảm nhận nhiệt độ cùng vi chất trong nước, là phải vô cùng tinh tế, hơn nữa trong nước này bỏ thêm nguyên tố vi lượng, lúc tắm, sẽ cảm giác được mạch máu lưu thông s, làn da thực thoải mái, ngươi có cảm giác được không?"

"Ta. . ." Bị Tiểu Mã nhắc nhở như thế, Diệp Thiếu Dương quả thật cũng có cảm giác như thế, gật gật đầu, "Hình như là có cảm giác được."

Tiểu Mã vỗ tay nói: "Thấy chưa, đây là nguyên tố vi lượng đối với làn da tạo ra cảm giác như thế."

Hai người tắm suối nước nóng, cảm thụ được tác dụng của nguyên tố vi lượng, trên người cảm giác rất thoải mái, đang phiêu diêu thả hồn vào hơi nước nóng, bên tai đột nhiên vang lên tiếng Chu Tĩnh Như đang giận dỗi, nói: "Các ngươi ở đây làm gì?"

"Tiểu như sao bây giờ ngươi mới đến, lại đây, mau xuống dưới tắm đi." Diệp Thiếu Dương đứng ở bên cạnh bờ hướng Chu Tĩnh Như không ngừng vẫy tay.

Chu Tĩnh Như bất mãn nói: "ở đây để tắm cái gì, sao không đi suối nước nóng, ta đợi hoài mà các ngươi cũng không đến."

Hai người vừa nghe lời này choáng váng, ngơ ngác nhìn nhau, Diệp Thiếu Dương ngập ngừng nói: "Không phải, chỗ này không phải suối nước nóng à?"

Chu Tĩnh Như cũng sửng sốt, ngay sau đó hiểu được, một tay che miệng, cười đến chảy cả nước mắt.

"Chơi với hai người các ngươi, đúng là không biết buồn a, chỗ này có cái gì mà suối nước nóng, đây là bể tắm bình thường, bởi vì suối nước nóng ở trên núi, vì muốn đi trên đường không bị lạnh, phải đi xuống đây tắm qua một chút cho ấm áp thân mình mà thôi, đây là nước bình thường, ở đây tắm cái gì?"

May mắn có nước nâng thân mình, bằng không Diệp Thiếu Dương liền phải quỳ, nhẹ nhàng lắc lắc đầu, quay đầu, dùng ánh mắt khinh khỉnh mà nói, "ây da, nguyên tố vi lượng, tác dụng với làn da."



Tiểu Mã xấu hổ tới cực điểm, thẹn quá thành giận, đành phải cãi cố rằng tuy đây là bể tắm bình thường, nhưng cũng nhất định có cho thêm nguyên tố vi lượng, hắn thật sự cảm nhận được cảm giác không giống như nước bình thường.

Diệp Thiếu Dương không thèm đôi co với hắn, đi theo Chu Tĩnh Như, từ một cái cửa nhỏ đi ra ngoài, lập tức đi ra bên ngoài, phát hiện chính mình đang ở trên một ngọn núi, dọc theo bậc thang đi lên, ven đường có rất nhiều chỗ nước sủi bọt mạnh, màu vàng sẫm, có chứa lưu huỳnh, còn có bong bóng trắng đục, có chỗ nước sủi lên màu đen, nhìn hơi thoát ra màu sắc khác nhau.

Tiểu Mã bởi vì xấu hổ, vì tránh bị Diệp Thiếu Dương cười nhạo, tìm đại một cái bể tắm đi xuống. Chu Tĩnh Như mang theo Diệp Thiếu Dương tiếp tục đi tới đỉnh núi, chọn một cái bể tắm nước trong vắt đi xuống, bên cạnh bể có một cái khay nhỏ, bày biện một ít hoa quả, còn có hai ly rượu vang đỏ.

Chu Tĩnh Như đưa cho Diệp Thiếu Dương một ly rượu vang đỏ, ngồi ở bên cạnh hắn, cười nói: "Đại pháp sư cảm thấy thế nào?"

"Rất thoải mái," Diệp Thiếu Dương nhún vai, ngửa đầu nhìn lên trời, nói: "Vừa tắm rửa vừa có thể nhìn thấy vì sao, như thế rất đặc biệt."

Chu Tĩnh Như nói: "Ngươi biết lúc tắm suối nước nóng, như thế nào là thích nhất không?"

"Có thật nhiều mỹ nữ cùng tắm phải không?"

Chu Tĩnh Như biết hắn nói đùa, giận hắn liếc mắt một cái, nói: "Thích nhất là có tuyết rơi, vừa tắm suối nước nóng, uống rượu vang đỏ, thưởng thức bông tuyết rơi vào nước,cảnh đẹp kia mới là cao cấp sang choảnh."

Diệp Thiếu Dương tưởng tượng một chút, đúng là như thế thì rất lãng mạn, đặc biệt là bên cạnh còn có một cô gái xinh đẹp cùng tắm nước nóng với nhau. . .

Cười cười, đối Chu Tĩnh Như nói: "Bất cứ chuyện gì, bao gồm hưởng thụ, đều không thể quá nhiều, bằng không nhất định sẽ từ đỉnh rơi xuống vực thẳm, mọi việc mà quá tốt, duyên phận cũng sẽ sớm tàn, vẫn nên giữ một chút tiếc nuối thì sẽ tốt hơn."

Chu Tĩnh Như kinh ngạc nhìn hắn, nói: "Ngươi nói cái gì vậy, cứ như là cao tang đắc đạo ấy, không giống phong cách của ngươi ."

"Khụ khụ," Diệp Thiếu Dương vuốt vuốt tóc, "Kỳ thật ta là rất là sâu sắc, chỉ là rất ít biểu đạt nhìn mà không nói."

Chu Tĩnh Như bật cười. "Ở bên cạnh ngươi thật tốt, lúc nào cũng có thể làm ta cười."

"Ta chẳng lẽ làm ngươi khóc?"



Chu Tĩnh Như nghiêng đầu nhìn hắn, nửa thật nửa giả nói: "Có lẽ sẽ có một ngày như thế."

Hai người cùng nhau ngửa mặt nằm ở trong nước, ngắm nhìn sao trời, đột nhiên một ngôi sao băng xẹt qua, Chu Tĩnh Như vội vàng nắm chặt đôi tay, thì thầm một điều ước, quay đầu qua nhìn Diệp Thiếu Dương, thấy hắn đang nheo mắt căng thẳng, rất không thích hợp, vội vàng hỏi: "Làm sao vậy?"

"Mới vừa nãy có một ngôi sao băng!" Diệp Thiếu Dương hít một mơi dài, duỗi tay chỉ vào hướng ngôi sao băng biến mất, nơi đó có mấy ngôi sao xếp cạnh nhau. "Ngươi xem này mấy ngôi sao kia, giống như là cái gì?"

Chu Tĩnh Như chăm chú nhìn một lúc, nói: "Cảm giác có điểm giống động vật."

"Là con dê, đây là phía nam Chu Tước bảy chân giữa chòm sao ' quỷ kim dương ', nơi ngôi sao băng kia đến, là phương Tây bạch hổ bảy chân giữa chòm sao khuê mộc lang, sói chạy vào đàn dê, sẽ phát sinh chuyện gì?"

Chu Tĩnh Như ngơ ngẩn nhìn hắn, nói: "Chẳng lẽ còn có ý nghĩa gì nữa sao?"

"Đương nhiên là có, thiên văn, vốn dĩ chính là dùng để dự đoán trước lành dữ, sói vào đàn dê, có nghĩa là giết chóc, sói từ phía đông bắc tới, biến mất ở phía Tây Nam . . ." Diệp Thiếu Dương muốn đứng dậy đi tìm la bàn, mới nhớ tới bỏ ở tủ quần áo, đành thôi, ngẩng đầu nhìn trời, lẩm bẩm nói: "Phía Tây Nam, từ tinh cự đại khái nhìn đến, chính là ở khu vực này, chỗ chúng ta đang ở chính là phía Tây Nam. . ."

"Là Cương Thành. Chu Tĩnh Như buột miệng thốt ra, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, nhìn chằm chằm Diệp Thiếu Dương, "Có thể hay không cùng sự kiện ngươi đang điều tra có quan hệ?"

Diệp Thiếu Dương cả người nổi da gà, sau một lúc lâu nói: "Chỉ mong. . . Là ứng ở chuyện của ta."

Chu Tĩnh Như ngẩn ra, vốn tưởng rằng hắn sẽ nói ngược lại, vội vàng hỏi: "Vì sao, ngươi không sợ à?"

"Làm hết sức, ngăn cơn sóng dữ, tuy rằng ta chưa chắc có thực lực như vậy, nhưng nếu là thần quái sự kiện, ta còn có thể gánh vác một tay, nếu ứng ở chuyện khác, ta liền không có biện pháp. Tử thương người thường, sẽ là một hồi đại nạn!"

Chu Tĩnh Như nghĩ một lúc, cũng hiểu ý hắn, còn muốn nói thêm nữa, đột nhiên cách đó không xa truyền đến tiếng một người la to, "Mau tới người, có người bị bệnh!"

Diệp Thiếu Dương đứng dậy đi xuống nhìn thử, nhìn thấy ở sườn núi, rất nhiều người đang chạy nhanh tới, hướng tới một cái bể tắm mà đến, tiếng người ồn ào, trong đó còn có tiếng Tiểu Mã đang gào thét hét lên: "Tiểu Diệp Tử, xuống đây mau, Tiểu Diệp Tử ——"

Diệp Thiếu Dương trong lòng cả kinh, còn tưởng rằng là Tiểu Mã xảy ra chuyện gì, vội vàng lên bờ, lấy khăn tắm khoác lên người, hướng phía dưới núi chạy nhanh, vừa đi vào trong đám người thì thấy một cảnh tượng, tức khắc ngây người:

DMCA.com Protection Status