Livestream Siêu Kinh Dị

Chương 249: Đại thừa Mệnh quỷ



Dịch: Hoàng Hi Bình

Biên: Nguyên Thảo

***

Chú tài xế trung niên trong lúc vô tình xông vào trận phong thủy Cửu Sát Hóa Âm. Xe taxi tông nát niêm phong cửa Liêm Đao Sát, đè lên Phản Quang Sát, nghiền nát Ngàn Đủ Sát.

Cùng lúc phá 3 Sát, thế như chẻ tre, toàn bộ phong thuỷ đại trận đều bị rối loạn.

Sát Huyệt bị hủy, âm khí tích tụ trong lòng đất suốt mấy chục năm đều mất kiểm soát.

Cục diện đảo chiều, đám mây đen đang che phủ trên đỉnh công viên nứt ra vài khe hở nhỏ, một ánh sao sáng vừa hay chiếu ngay trên người của tài xế.

Thân thể có hơi phát tướng dựa vào chiếc xe taxi màu xanh trắng, ông chú trợn trừng mắt, mặc cho sát khí kích động lướt qua hai bên. Hít sâu một hơi, giơ tay lên chỉ về phía Lộc Hưng và Khâu Nhậm đang hoảng hốt, há mồm phun ra ba chữ.

"Mẹ tụi bây!"

Chú hói cực kỳ tức giận, bỏ qua bắp chân đang run rẩy và sắc mặt trắng bệch, những biểu hiện này đều không thể che giấu uy phong lúc này của ổng. Cứ như thác Hồ Khẩu* trút xuống đá ngầm của sông Hoàng Hà, đứng ngay ở giữa luồng âm khí cuồn cuộn mất khống chế, vô cùng ngạo nghễ.

*Thác Hồ Khẩu: thác nước lớn nhất sông Hoàng Hà, và lớn thứ 2 China.

Tôi vẫn quỳ rạp trên mặt đất, bên tai vang lên âm thanh âm hồn gào thét, áp chế trên thân thể bắt đầu yếu đi. Khóe miệng của tôi nhếch lên đường cong không quá rõ rệt, hai tay chống xuống đất, từ từ đứng lên.


"Lộc Hưng! Chuyện tối nay chưa xong đâu, dù con người tao không thù dai, nhưng tao làm việc có nguyên tắc của mình, đó là ăn miếng trả miếng!"

Âm hồn chạy trốn khắp nơi, trốn ở trong âm phong chạy về phía cổng của công viên.

Phá liền 3 Sát, thế cục phong thủy mà Lộc Hưng tốn hao nhiều năm gầy công xây dựng tạm thời bị phế. Cơ thể của tôi đã có thể hoạt động, đầu tiên là chạy đến bên Thiết Ngưng Hương để kiểm tra tình hình, cô ấy suy yếu do mất máu quá nhiều, tuy nhiên cũng không nguy hiểm đến tính mạng.

3 Sát Huyệt bị phá, cục diện trong công viên đã xoay chuyển hoàn toàn, tôi không chút do dự, thừa dịp hắn bệnh đòi mạng hắn, điên cuồng lao tới phòng điều khiển của bánh xe Ferris.

Lúc này đã không còn ai ngăn cản, tôi ung dung bấm dừng bánh xe Ferris.

Sau khi bánh xe Ferris cao chót vót ngừng chuyển động, toàn bộ công viên cứ như có vật gì bị đánh nát. Thật giống như một thế giới nhỏ đang tự vận hành bị trực tiếp chèn bể, âm khí trong lòng đất tựa như mấy con hắc long bay thẳng lên bầu trời, ở trong trời đêm mặc sức gầm thét, sau đó thoát khỏi khống chế của Lộc Hưng, một con chui vào sâu trong lòng đất.

Mây đen tản ra, ánh sao chiếu sáng, tựa một lớp sương bạc trải trên mặt đất.

Trên con phố thật dài, không còn nhìn thấy cô hồn dã quỷ, chỉ có tôi và bọn Lộc Hưng, Khâu Nhậm đang đối mặt với nhau.

Đại trận phong thuỷ đã phá, tôi và Lộc Hưng đã trở về cùng một xuất phát điểm. Nếu bàn về cận chiến, tôi không hề kém hắn, huống hồ tôi vẫn còn một đòn sát thủ khác.

Làn gió đêm còn đọng lại trong đại trận lại hiu hiu thổi, mang theo một chút hơi lạnh, cũng có thể khiến người ta tỉnh táo nhanh hơn.

Khuôn mặt của Lộc Hưng méo mó, trong đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào tôi của hắn lộ rõ vẻ không cam lòng. Hắn muốn giết tôi, chưa bao giờ hắn có khát vọng giết một ai đó lớn đến thế này..


"Cao Kiện, tao thu lại lời nói trước kia của mình, ngay cả người có âm khí quấn thân cũng có thể tình cờ gặp được, số mệnh của mày thật khó để nắm giữ."

"Trời không giết tao, chính là để cho tao làm thịt mày! Mày đã làm quá nhiều việc ác, đôi tay dính đầy máu tanh, những oán linh bị mày sát hại từ lâu đã mong mày có thể đi xuống phía dưới làm bạn với bọn họ!" Tôi đứng thẳng người, giọng nói cứng rắn.

Nghe xong lời của tôi, Lộc Hưng cười lạnh một tiếng: "Cuồng vọng tự đại, mày cho rằng phá thế cục phong thủy, thì tao sẽ không làm được gì mày nữa sao?"

Lộc Hưng thu lại la bàn cât vào trong ngực, lấy từ trong túi ra 7 lá Bùa Quỷ màu đen tuyền: "Lần này tao đã chuẩn bị đầy đủ, sớm đã tính đến tình huống xấu nhất. Ở trong mỗi lá Bùa Quỷ, đều giam giữ một con lệ quỷ áo đỏ, thất quỷ hoàn hồn, mày lấy gì để đấu với tao?"

Quỷ thuật, bùa chú trên người của hắn rất phong phú, số lượng cực lớn, thật sự rất khó đối phó. Hơn nữa bên cạnh còn có sự trợ giúp của Khâu Nhậm, thằng khốn này có thể hô mưa gọi gió ở 5 năm trước cũng là một nhân vật hung ác vô cùng khó đối phó.

"Thế cục phong thủy đã bị phá, cẩn thận nó còn có người giúp đỡ khác, tốc chiến tốc thắng." Lộc Hưng và Khâu Nhậm tấn công từ cả hai bên, cảnh giới của hai thằng này đều cao hơn tôi rất nhiều. Chẳng qua hiện giờ bọn chúng sợ tôi có bùa thượng thừa, cho nên mới vô cùng cẩn thận, không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Tôi nhìn bọn chúng nhanh chóng áp sát, lấy ra túi thêu hoa, đổ con ngươi màu đen vào lòng bàn tay.

Lúc này trong con ngươi trống rỗng không có gì cả, nhưng tôi biết đây là nơi ký thác bản thể của Mệnh Quỷ, chỉ cần con ngươi gặp phải nguy hiểm, nó nhất định có thể cảm giác được.

"Thế cục phong thủy đã phá, Mệnh Quỷ! Mày còn không mau mau hiện thân!"

Tôi không biết khẩu quyết điều khiển quỷ quái, cũng chưa từng xem Mệnh Quỷ là nô lệ. Với tôi, thật ra nó giống như một đứa bé vừa mới mở mang trí óc.


Tiếng hét lớn của tôi khiến cho Lộc Hưng và Khâu Nhậm đều dừng bước, bọn chúng là Tà Tu nên đương nhiên hiểu rõ sự khủng bố của Mệnh Quỷ. Nhưng đợi một lúc, con ngươi trong lòng bàn tay của tôi vẫn không có bất kỳ thay đổi nào, bọn chúng lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

"Giả thần giả quỷ, hôm nay dù có Mệnh Quỷ bảo hộ, mày cũng khó thoát khỏi cái chết!" Khâu Nhậm hằn học nhìn tôi, phong thuỷ đại trận phần nhiều là tâm huyết của hắn, từ 5 năm trước hắn đã điều hành nơi này.

"Cao Kiện, tao biết mày có một con Mệnh Quỷ, nhưng chẳng qua là một luồng thế mệnh tàn hồn từ Vong Thần mà thôi. Muốn nuôi nó đến Đại Thừa, cho dù là truyền nhân chân chính của quỷ thuật cũng không thể làm được trong thời gian ngắn." Lộc Hưng khẳng định chắc chắn, lộ vẻ hung ác, tàn nhẫn, giọng điệu tràn ngập sát ý.

Vẫn không có phản ứng gì, hình như Mệnh Quỷ đã quên tôi.

"Đại trận bị phá, hẳn nó đã thoát khỏi nguy hiểm rồi mới đúng chứ." Tôi nhìn về hướng Mê cung Quỷ gương, vừa rồi thế cục phong thủy bị phá, âm hồn bỏ trốn khắp nơi, chỉ có nơi đó yên tĩnh như một vũng nước đọng.

Âm phong không thổi vào, cũng không có bất kỳ âm hồn nào từ trong đó chạy ra bên ngoài.

"Chẳng lẽ Mệnh Quỷ xảy ra chuyện ngoài ý muốn?"

Có lẽ bộ dạng nhăn nhó của tôi bị Lộc Hưng bắt gặp, hắn cười khẩy bước nhanh hơn. Trong lòng càng thêm chắc chắn, tôi chỉ đang cáo mượn oai hùm, cầm con ngươi của Mệnh Quỷ cố làm ra vẻ, kéo dài thời gian mà thôi.

"Cao Kiện, ngày hôm nay mày phải chết!" Lộc Hưng dữ tợn cười như điên, hắn ném ra 7 lá Bùa Quỷ, những lá bùa tôi chưa từng nhìn thấy. Âm khí lượn quanh trên đó, lá bùa xẹt qua, ngay cả nhiệt độ chung quanh hình như cũng hạ xuống một ít.

7 lá Bùa Quỷ tạo thành thất tinh vị, rơi xuống trước mặt tôi. Từ sâu bên trong lá bùa truyền ra tiếng rên khóc thê lương, theo sau đó là oán khí nồng đậm, 7 con ác quỷ không rõ mặt, bị tế luyện nhiều lần liên tục bò ra khỏi Bùa Quỷ.

"Nguy rồi!"

Những quỷ vật này có oán khí rất sâu nặng, đừng nói 7 con, 1 con thôi, tôi cũng không đối phó nổi.

Thời gian tu đạo của tôi quá ngắn, lại quá ỷ lại vào bùa chú, trừ cái đó ra cũng chẳng có bất kỳ thuật pháp gì để đối phó với lũ ma quỷ.


"Mệnh Quỷ! Mau mau hiện thân!" Không nghĩ được nhiều như vậy, tôi hét lớn về phía mê cung.

"Đừng giãy giụa nữa, con Mệnh Quỷ của mày chắc đã sợ đến mức không dám ló mặt ra." Lộc Hưng lại lấy từ trong lòng ngực ra 3 lá bùa màu đen, xem bộ lần này hắn bỏ ra rất nhiều vốn liếng, quyết tiêu diệt tôi cho bằng được.

"Mệnh Quỷ trước khi đạt tới Đại Thừa, còn không hữu dụng bằng lệ quỷ bình thường. Con quỷ vật mà mày thu nuôi sợ rằng đã bị doạ cho sợ vỡ mật, từ bỏ thằng chủ nhân là mày."

Khâu Nhậm và Lộc Hưng lại tới gần hơn, giữa tôi và bọn chúng còn lại là 7 quỷ vật dữ tợn khủng bố, tạo thành từ oán niệm.

Lũ quỷ vật đầy rẫy oán khí này hoàn toàn khác với đám âm hồn, chuyện chúng thích nhất chính từng bước xâm thực rồi hút máu tươi của người sống, câu ba hồn bảy vía của người sống, sau đó hành hạ để giải hận.

Nhìn thấy 7 cái mặt quỷ bao vây tôi, Thiết Ngưng Hương muốn tới giúp tôi, nhưng tôi đã hét to ngăn cản, lúc này cô ấy tới sẽ chỉ khiến tôi thêm phân tâm.

"Mỗi lệ quỷ đều từng là một người sống bị chết oan, bọn mày không chỉ không thực hiện nguyện vọng của chúng, đưa chúng đi siêu độ, còn cố ý luyện chế chúng thành Bùa Quỷ, quỷ thuật nhất đạo quả nhiên tàn nhẫn vô tình."

"Đồng cảm với quỷ vật? Người quỷ khác biệt, chỉ lợi dụng lẫn nhau mà thôi, bớt ở đó giả nhân giả nghĩa, làm như vậy sẽ chỉ khiến tao cảm thấy buồn nôn!" Lộc Hưng cắn ngón tay, trích máu, sự tranh đoạt sau đó của đám quỷ vật càng thêm hung bạo, con mắt lồi ra bên ngoài, găm thẳng vào tôi.

"Lẽ nào chỉ là lợi dụng lẫn nhau?"

Nghe câu nói của Lộc Hưng, ta nhìn lướt qua 7 lệ quỷ bị sai khiến như nô lệ, vừa nhìn về phía con ngươi màu đen ở trong lòng bàn tay, cảm thấy rất khó chịu.

"Mới vừa nãy còn cuồng vọng kêu gào, sao giờ câm rồi hả? Mệnh Quỷ của mày đâu? Bùa thượng thừa của mày đâu?" Lệ quỷ gần kề, tôi vẫn không lấy ra món đồ có thể bảo mệnh. Lộc Hưng cười ha há, hắn đã xác định tôi đang xài chiêu không thành kế: "Cao Kiện, hôm nay chính là ngày chết của mày! Chỉ tiếc tao không thể hành hạ, tra tấn mày cho thật đã, để giải hết mối hận trong lòng tao."

Hắn lại trích máu, đám lệ quỷ phát cuồng, giống như một bầy lang sói đói khát đang nhe răng cắn về phía tôi.

Tôi không thể làm gì khác, đành giơ hai cánh tay lên ngăn cản, thế cục trở nên vô cùng nguy cấp. Nhưng ngay khi tôi sắp không chịu đựng nổi, từ trong Mê cung Quỷ gương ở đằng xa bỗng truyền ra tiếng vang kỳ quái.



DMCA.com Protection Status