Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 183: Thực Nhân Đằng khủng bố



Dùng linh hỗn lực cảm giác lời nói của hai người, Diệp Trần như có điều suy nghĩ. Hủ Cốt Chướng Khí là thứ chỉ có ở Thượng Cổ, nói không chừng bên trong sẽ có bảo vật, đúng rồi, vị trí điểm đỏ trên mảnh vỡ địa mục có vẻ hơi giống nơi này thì phải.

Lấy mảnh vỡ địa mục từ Trữ Vật Linh Giới ra, đồng tử Diệp Trần co rút lại, mảnh rừng rậm bên ngoài ngọn núi đầu dê, có vết tím nhàn nhạt, có khả năng rất lớn chính là Hủ Cốt Chướng Khí, đương nhiên, dù là trùng hợp cũng phải vào xem một chút, nếu không thật không biết ngày nào mới tìm được đây.

Không có trực tiếp đi vào từ hướng đó mà thân hình Diệp Trần lóe lên, lao đến một phương hướng khác của rừng rậm

Thật lâu, Diệp Trần nhìn nham sơn bất ngờ xuất hiện trước mặt, im lặng nửa ngày.

Bên ngoài sơn mạch rõ ràng có một vòng nham sơn vây quanh, cao tới hơn 1000m, phía trên nham sơn chính là Hủ Cốt Chướng Khí đụng vào hẳn phải chết kia, giữa hai thứ không hề có một he hỡ nào cả, căn bản không có khả năng tiến vào rừng rậm từ nham sơn được

Quan sát độ cao của Hủ Cốt Chướng Khí, Diệp Trần cười khổ một tiếng, độ cao của Hủ Cốt Chướng Khí vẫn còn được, bộ dáng vẻn vẹn chỉ có một ngàn hai ba trăm mét, nhưng mà ai biết được nó lớn bao nhiêu,bay lên có gặp phải nguy hiểm gì không chứ. Một khi gặp phải chuyện ngoài ý muốn, chân khí sử dụng hết, tất nhiên phải té xuống rồi, đến lúc đó sẽ bị Hủ Cốt Chướng Khí biến thành tro tàn mất thôi.

"Xem ra, vẫn phải đi vào từ chỗ kia, nói không chừng phải động vũ lực rồi"

Có chút thở ra một hơi, Diệp Trần quay trở về theo đường cũ.

Ở ngoài vạn dặm trong Thập Vạn Đại Sơn.

Ầm ầm!

Một tiếng nổ như sấm vang vọng khắp thiên địa.

- Âm Phong Lang này thật lợi hại, căn bản không thể ngăn cản được

Y phục trên người Điền Trùng rách tung toé, máu tươi theo lòng bàn tay nhỏ xuống đất.

Tần Hạo so với hắn cũng không khá hơn chút nào, ánh mắt âm trầm nhìn chằm chằm vào Âm Phong Lang đang ở đỉnh núi đối diện.

Hai người tìm kiếm ở bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn mấy ngày nhưng không thu hoạch được gì cả, hôm nay không biết vì sao lại bị vương giả trong Lục cấp yêu thú - Âm Phong Lang nhìn chằm chằm vào, đuổi sát không buông. Tốc độ của Âm Phong Lang cực nhanh, còn trên cả võ giả Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ đỉnh phong, hai người bọn họ tuy có khinh công lợi hại nhưng căn bản không thể nào đào thoát được.

- Nghĩ biện pháp chạy trốn để khỏi mất mạng thôi, không thể liều được!

Điền Trùng cười khổ, hắn đương nhiên biết rõ chuyện đó, liều mạng với Âm Phong Lang, cho dù liều đến cạn giọt máu cuối cùng thì cũng chưa chắc có thể gây tổn thương cho đối phương được.

Đôn ngộ! ( đại khái gặp phải chướng ngại vật)

Chân trước Âm Phong Lang đạp vỡ ngọn núi, bay vụt đến như mũi tên.

- Thiên Long Chiến Vương Thương!

- Đoạn Không Chưởng!

Thương mang màu vàng nhạt tăng vọt, hóa thành một đạo khí kình hình rồng bắn ra rồi ngay sau đó là một chân không cự chưởng cắt đứt khí lưu xung quanh, chụp về phía Âm Phong Lang như Thái Sơn áp đỉnh, một thương một chưởng, thời cơ phối hợp vừa khít nhau, hiển nhiên đây không phải là lần đầu hai người liên thủ.

Âm Phong Lang cường đại cỡ nào chứ, một trảo liền vạch phá khí kình hình rồng, về phần chân không cự chưởng thì bị nó phun ra yêu khí đánh cho nát bấy.

- Trốn!

Hai người căn bản không trông cậy vào việc có thể đánh bị thương Âm Phong Lang, làm vậy chỉ là để tranh thủ một chút thời gian chạy trốn thôi. Đương nhiên, bọn hắn cũng không có ngốc đến mức chạy trốn trên không trung, bằng vào tốc độ của bọn hắn, rất nhanh sẽ bị Âm Phong Lang đuổi theo thôi, chỉ có len lỏi trong rừng rậm mới có chút cơ hôi.

Từng tòa ngọn núi vỡ ra, Âm Phong Lang đuổi sát không buông.

- Mau nhìn, nơi đó có người, hình như là Tề Thiếu Phong và Mộ Dung Khuynh Thành

Điền Trùng chỉ vào tầng trời thấp phía trước.

Sắc mặt Tần Hạo đại hỉ

- Xông qua đó đi, để cho bọn hắn trở thành tấm bia đỡ đạn.

Bà!

Bà!

Dưới cơn nguy cơ, tốc độ của hai người nhanh đến trước đây chưa chừng có.

Bên ngoài vài dặm

Sắc mặt Tề Thiếu Phong âm trầm nói:

- Hai tên khốn kiếp này, rõ ràng lại dẫn Âm Phong Lang về phía chúng ta, đáng giận.

- Chúng ta đi!

Mộ Dung Khuynh Thành cũng không định lãng phí thời gian dây dưa với Âm Phong Lang, Thiên Ma Lực Tràng được khởi động, không khí quanh thân lập tức vặn vẹo rồi ngay sau đó thân hình bắn ra ngoài.

Bốn người một thú truy đuổi lẫn nhau, thanh âm ầm ầm vang lên không dứt


DMCA.com Protection Status