- Quả nhiên là nơi tốt, nơi này đích thật thập phần bí ẩn.
Dương Lỗi phát hiện trận pháp bị ẩn nấp, mặc dù là hắn, nếu không mở ra Hủy Diệt Chi Nhãn tuyệt đối không khả năng phát hiện nơi này có một truyền tống trận.
Không tốt, Dương Lỗi mở ra Hủy Diệt Chi Nhãn vừa quan sát, trận pháp này không chỉ đơn giản là truyền tống trận, không ngờ còn có tòa sát trận, trận trong trận, từng vòng khấu từng vòng, hoàn toàn không hề đơn giản.
- Két…
Chu Phàm đi phía trước, một cước đạp sai, cả trận pháp nháy mắt khởi động, vô số mũi tên như cơn mưa bắn tới.
- Đáng chết!
Dương Lỗi chợt quát một tiếng, tung ra một quyền đem vô số mũi tên nháy mắt đánh bay.
Dưới sự quan sát của Hủy Diệt Chi Nhãn, Dương Lỗi phát hiện những mũi tên đều tẩm kịch độc, chất độc cực kỳ lợi hại, cho dù thánh nhân trúng độc tu vi cũng giảm sút thật lớn, mặc dù không nguy hiểm tính mạng nhưng tu vi sút giảm sẽ lâm vào trạng thái suy yếu, như vậy địch nhân sẽ thừa cơ uy hiếp.
Giỏi tính kế, thật sự là giỏi tính kế.
Dương Lỗi âm thầm quan sát Chu Phàm, nếu Chu Phàm thật sự là cố ý, như vậy hắn chính là tên phản đồ.
- Đại nhân, cẩn thận!
Chu Phàm chứng kiến vô số mũi tên từ sau lưng Dương Lỗi bắn tới, nhất thời cực kỳ hoảng sợ, lập tức vọt tới chắn ngang bên cạnh, một nửa tên đều trúng lên người của hắn, nhất thời sắc mặt hắn tối đen, hiển nhiên đã trúng kịch độc.
Ngay từ đầu Dương Lỗi còn tưởng rằng Chu Phàm sẽ ra tay đối phó mình, không nghĩ tới hắn lại dùng thân thể cản tên cho mình, đây là khổ nhục kế hay thật sự lo lắng cho tính mạng của mình?
Dương Lỗi còn không dám khẳng định, nhưng lúc này Chu Phàm trúng độc hắn cũng không thể bỏ mặc không cứu, hắn luyện chế không ít Giải Độc đan, theo tu vi của hắn đề cao thuật luyện đan cũng tăng lên, Giải Độc đan cũng đề cao, đối phó chất độc như vậy không thành vấn đề.
Hắn lấy ra một viên Giải Độc đan màu xanh biếc bỏ vào miệng Chu Phàm, màu đen kinh khủng nhất thời thối lui, độc tố tan hết.
- Đại nhân, mau tránh ra!
Chu Phàm vừa mở to mắt, liền hô.
- Không có việc gì, đã không có việc gì, ngươi không cần lo lắng.
Dương Lỗi nhìn thấy dáng vẻ của Chu Phàm, vỗ vỗ sau lưng hắn, một cỗ pháp lực tinh thuần truyền vào cơ thể hắn, khôi phục lại nguyên lực.
- Đại nhân, thật xin lỗi, ta…nếu không phải vì ta sẽ không khiến hai vị đại nhân lâm vào trong cạm bẫy như thế.
Chu Phàm vô cùng tự trách.
- Ngươi không nên tự trách, đây không phải lỗi của ngươi, ta nghĩ chúng ta đã bị người phát hiện, truyền tống trận ngoại trừ ngươi biết, hẳn là còn có những người khác cũng biết đi?
Dương Lỗi hỏi.
Lúc này Dương Lỗi đã phát hiện toàn bộ chuồng ngựa đã bị vây quanh, chật như nêm cối.
- Đại nhân, không có, điều đó không có khả năng, lúc trước chủ tể đại nhân chỉ nói với một mình ta, những người khác đều không biết, trừ phi…trừ phi trước kia chủ tể đại nhân từng nói với người khác.
Chu Phàm lắc đầu nói.
- Việc này cũng có thể, về phần cụ thể là ai chờ sau này rồi hãy nói, hiện tại chúng ta có phiền toái, không phải là vấn đề trận pháp, tuy trận pháp lợi hại nhưng còn chưa làm khó được ta, nhưng mấy vạn quân đội ngoài chuồng ngựa cũng không phải chuyện đùa.
Ngữ khí Dương Lỗi thập phần bình thản, không hề nhìn thấy chút bộ dạng khẩn trương vì nguy cơ.
- Mấy vạn quân đội?
- Không sai, chúng ta đã bị bao vây, trong đó còn có vài cường giả lợi hại.
Dương Lỗi nhìn nhìn Chu Phàm nói:
- Bọn hắn đều là ma tộc.
- Vậy làm sao bây giờ? Quân đội ma tộc hết sức lợi hại, đều có thuật hợp kích, một tổ bốn mươi chín ma tộc, mỗi tổ tạo thành một trận pháp, bảy tổ tạo thành một trận pháp, thực lực trở nên cực kỳ khủng bố, một tiểu tổ cơ hồ có thể đối phó một chuẩn thánh.
Chu Phàm vừa nghĩ lại sợ, nói:
- Lúc trước cường giả Kim Nguyên Tinh vì vậy mà bị đánh tan.
Dương Lỗi nghe vậy không khỏi nghĩ tới lúc ở Ngũ Nhạc thành tiên giới, ma tộc tấn công liên hợp, chẳng phải là dùng trận pháp? Quân đội đặc chủng ma tộc chẳng lẽ đã thông dụng rồi sao? Nếu thật là vậy thực lực ma tộc quả nhiên cường đại không thể tưởng tượng nổi.
- Binh lính ma tộc cường đại như vậy, xem ra sự tình không đơn giản, nhưng con kiến có cường đại, cũng chỉ là con kiến!
Đối với việc này Dương Lỗi tuyệt không lo lắng, đối với hắn mà nói tuy ma tộc cường hãn, nhưng chỉ là đối với tu luyện giả bình thường, đối với Dương Lỗi, nếu hắn thi triển Diệt Thế Phong Bạo, những người này sẽ tiêu vong chỉ sau vài lần hô hấp mà thôi.
- Bất quá tuy ta cùng sư tôn qua lại tự nhiên, nhưng lão tướng quân ngươi thì không được, cho nên ta sẽ bố trí một trận pháp ẩn nấp, để lão tướng quân ở lại bên trong, mà chúng ta đi điều tra địch tình, nhìn xem rốt cục là ai bán rẻ Kim Nguyên Tinh.
Dương Lỗi nói.
- Đại nhân…ta…ta sao có thể để cho hai vị đại nhân đi mạo hiểm, ta lại trốn ở nơi này, ta…ta không làm được.
Chu Phàm nghe vậy không ngừng lắc đầu.
- Ngươi không cần lo lắng, thực lực của ngươi không thể đối phó bọn hắn, cho nên nếu ngươi cùng đi sẽ biến thành rườm rà, cho nên chỉ cần ta cùng sư tôn là được rồi, ở trên tinh cầu này, chỉ cần không gặp đại đạo thánh nhân, không ai có thể ngăn cản ta cùng sư tôn, cho nên ngươi không cần lo lắng, hơn nữa ngươi còn bị tổn thương, ở đây yên tâm dưỡng thương đi.
Ngữ khí của hắn không cho phép phản bác.
…
Dương Lỗi cùng Tô Nghiên rời khỏi chuồng ngựa, hắn đưa cho Tô Nghiên một Ẩn Thân Phù, sau khi ẩn thân, hai người đi về hướng chủ tể phủ.
Lúc này trong chủ tể phủ có một vị tướng lĩnh ma tộc đang nghỉ ngơi, hưởng thụ vài thị nữ xinh đẹp hầu hạ.
Thực lực người này đã đạt tới ngụy thánh tứ giai.
- Ngõa Lực đại nhân, Chu Phàm đã tiến vào chuồng ngựa, nhưng vừa rồi đã mất đi tung tích của bọn họ.
Một ma tộc đi tới quỳ dưới đất cung kính nói.
- Mất đi bóng dáng?
- Dạ, đại nhân.
Ngõa Lực cau mày, mở mắt nói:
- Tìm kiếm cho ta, tìm kiếm từng ngõ ngách, Chu Phàm là mấu chốt cho chúng ta đạt được chìa khóa.
Nếu không tìm được Chu Phàm, các ngươi cũng đừng trở lại.
Chìa khóa, rốt cục là chìa khóa gì đây? Dương Lỗi tò mò, ma tộc đến Kim Nguyên Tinh tìm chìa khóa, như vậy bốn hành tinh khác là vì cái gì? Chẳng lẽ cũng vì chìa khóa? Hoặc là chìa khóa mở ra mộ địa Ngũ Hành thiên quân?
Điều này rất có thể, bằng không vì sao ma tộc lại đại động can qua như thế?
Dương Lỗi cùng Tô Nghiên đưa mắt nhìn nhau.
- Sư tôn, chúng ta đi bắt lấy hắn, thẩm vấn một phen, nhìn xem chìa khóa rốt cục là vật gì.
Tô Nghiên gật đầu.
Hai người triệt hồi hiệu quả Ẩn Thân Phù, đẩy cửa đi vào.
- Không phải cho ngươi đi tìm người sao?
Nghe được thanh âm, Ngõa Lực bất mãn quát.
- Ngõa Lực đại nhân, ngượng ngùng, quấy rầy.
Vẻ mặt Dương Lỗi hài hước kéo màn, đi vào phòng trong.
- Ngươi là ai?
Nhìn thấy Dương Lỗi, Ngõa Lực nhướng mày, tràn đầy vẻ cảnh giác, người này có thể vô thanh vô tức đi vào phòng nghỉ của mình, hiển nhiên không đơn giản.
- Các ngươi đi xuống.
.