Phong Khải Trạch đi đến ban công, đứng ở sau lưng Tạ Thiên Ngưng, hai tay ôm lấy eo nhỏ của cô, ôm chặt cô vào lòng ngực, nhu tình nói: “Thiên Ngưng, chúng ta kết hôn đi, có được không?”“Không được.” Cô không có giãy giụa, để mặc anh ôm, nhưng không chút do dự liền cự tuyệt anh.Bởi vì cự tuyệt, khiến anh có hơi hốt hoảng, còn có chút sốt ruột, hai tay khoát lên trên bờ vai cô, xoay người cô lại để cô nhìn đối mặt với anh, rất tự trách chính mình, “Em đừng giận anh, giận anh vì không tuân thủ lời hứa, giận anh trong lúc em đang say mà đã ăn em rồi?”“Anh đừng nghĩ quá nhiều, em không có vì chuyện này mà giận anh.” Mặt cô ửng đỏ liền cúi xuống, ngượng ngùng cười.“Không phải thế, vì sao em không đồng ý kết hôn với anh chứ? Lúc trước chúng ta không phải nói rồi sao, chỉ cần giải quyết hôn lễ với Hồng Thi Na xong sẽ lập tức kết hôn. Giờ chuyện kết hôn với Hồng Thi Na đã giải quyết xong, tiếp theo phải là chuyện chúng ta phải kết hôn mới đúng.”“Em không muốn kết hôn quá vội vàng, hôm qua anh cùng ba anh đã làm loạn một trận, nhất định sóng gió sẽ chưa dặp tắt, cũng không biết ai sau này sẽ có chuyện gì xảy ra. Em không muốn bị người khác phá hư hôn lễ của chúng ta, cho nên hãy chờ mọi chuyện giải quyết xong, sau đó chúng ta hãy đi kết hôn.”“Làm anh sợ muốn chết.” Nghe lời giải thích đó, cuối cùng anh mới thở phào nhẹ nhõm, còn tưởng cô tức giận nên không chịu đồng ý gả cho anh!“Sao anh lại dễ bị em dọa sợ đến thế?” Cô cười với anh, còn học cách nắm mũi.“Ngoại trừ em, không ai có thể đe dọa anh. Em chính là cô bé ngốc nghếch, trong đầu chỉ toàn nghĩ những chuyện linh tinh. Những điều em nghĩ cũng không phải vô lý, nếu lúc này cử hành hôn lễ, nhất định Phong Gia Vinh sẽ dùng mọi cách phá hỏng nó.”Trong lòng anh chỉ nghĩ muốn kết hôn với cô, nếu xảy ra sơ suất, Phong Gia Vinh sẽ không chịu buông tha cho anh, cũng sẽ không chấp nhận Thiên Ngưng, cho nên nhất định sẽ dùng hết trăm phương ngàn kế ngăn cản bọn họ kết hôn.Cũng thế, dù sao kết hôn hay không kết hôn cũng không khác nhau lắm, hãy trì hoãn lại một chút đi.“Khỉ con, anh với ba anh cứ đối địch như vậy, ông ấy có vì quá nóng giận mà cho người phong tỏ chúng ta không? Bị người Phong Thị đế quốc nhắm trúng, cả đời này không có ngày an lành, thậm chí không ngẩng đầu lên làm người được, em không muốn anh bị biến thành như vậy.”“Em không nên tin lời tên khốn Đường Phi, tất cả lời của hắn đều là lời nói nhảm. Thiên Ngưng, sau này nếu ai nói với em phải rời khỏi anh, em nhớ không được tin, hiện tại Phong Gia Vinh không có khả năng phong tỏ mọi hành động của anh, mà anh cũng chẳng cần dựa vào lão ta mới có tiền đồ, trong tay anh đã có 55% cổ phần của Phong Thị đế quốc, anh không khống chế hành động của lão thì thôi, lão ta còn mơ tưởng đi khống chế anh à?” Phong Khải Trạch giận dữ nói rõ mọi chuyện, lo lắng cô sẽ nghĩ ngợi lung tung.Ngày hôm qua do cô quá say, nên anh mới không nói rõ mọi chuyện cho cô rõ. Giờ cô đã tỉnh, cần phải nói ra cho rõ ràng.Anh chẳng những phải nói rõ, còn phải để tên khốn Đường Phi kia phải trả giá thật nhiều.Tên Đường Phi đáng chết này, anh còn xem hắn là anh em của mình, không ngờ hắn lại dám làm ra những chuyện thế này, quả là đáng chết.“Thực, thực sự là vậy chăng?” Trong lòng Tạ Thiên Ngưng tràn đầy kích động, vì không cần phải rời khỏi anh nên cảm thấy rất phấn khởi. Cô nghe xong những lời Đường Phi nói, thương tâm muốn chết, giờ lại nghe được đáp án này, nên tâm tình cũng đã được thả lỏng.“Lời của anh có lúc nào là giả đâu? Cô ngốc này, kêu em tin anh, nhưng em cứ không tin, lại đi tin cái tên Đường Phi kia, em hiểu tên Đường Phi này được bao nhiêu, mà lại đi tin vào lời của hắn ta chứ?“Em___” Cô không còn lời nào để nói, thật không nên tin vào lời Đường Phi.“Nhớ kỹ, đừng tin vào lời người khác nói, cho dù hắn có nói sự thật, cũng không được tin, bởi vì trong sự thật đó, không có ai có thể hiểu rõ được mọi chuyện.” “Khỉ con, em đã biết, sau này sẽ không bao giờ tin lời nói xằng bậy của ai nữa, em chỉ tin vào anh.” Cô cười rực rỡ, rồi tự nói với lòng mình, sau này ngoại trừ anh ra, ai cũng không tin.Anh dùng tay vuốt nhẹ lên tóc cô, cười ôn nhu, sủng nịch nói: “Em, đúng là rất ngốc.”“Làm người quá thông minh, thì phiễn não cũng nhiều.”“Thật đúng là phiền phức. Ngày hôm qua anh đã làm Phong Gia Vinh và người Hồng Gia mất hết mặt mũi, nhất định bây giờ cần phải tìm cách để trả thù, nhất là Hồng Thi Na, thật không biết bước kế tiếp cô ta sẽ làm chuyện gì. Nhưng bất kể cô ta làm cái gì, chỉ cần hai chúng ta không gặp cô ta, cô ta cũng sẽ không có cách làm gì với chúng ta. Nhớ kỹ, không được chạm mặt với Hồng Thi Na, bất kể cô ta lấy cớ gì, đều không được đồng ý. Phong Gia Vinh sẽ phái người đến giám sát chúng ta 24 giờ, cho nên sau này đừng đến căn cứ bí mật, anh cũng không đến, tránh cho chuyện Hắc Phong Liên Minh bị bại lộ.”“Nghe qua thì thấy rất nghiêm trọng. Nhưng chỉ cần em ở bên cạnh anh, em không cần phải sợ gì.” Bất luận Phong Gia Vin h, Hồng Thi Na có làm gì, chỉ cần cô không để ý đến những người này, thì không có việc gì rồi.“Đúng vậy, hãy cứ ở bên cạnh anh cho tốt, anh nghĩ trong khoảng thời gian này chúng ta sẽ rất vội đây.” Anh cười xấu xa, mang theo tà khí.Nhìn thấy anh cười xấu xa, bỗng nhiên cám thấy có chút lo lắng, hỏi: “Chúng ta phải vội gì?”“Vội cần tìm người giúp thân thể sắp bị phá hư của anh nè! Mà hôm qua anh đã gặp mặt Tạ Minh San ở ngoài lễ đường, nếu anh đoán không sai, cô ta muốn đến đó để câu dẫn những tên giàu có, chỉ tiếc cô ta không có thiệp mời, cho nên không thể vào. Ngày hôm qua cô ta và anh đã gặp nhau, cô ta còn nhìn anh với vẻ mặt kinh ngạc, với bản tính tham lam ích kỷ, cô ta sẽ có hành động, cho nên chúng ta cần phải chuẩn bị trước đối với thứ đồ bỏ đi đó.” Anh có thể tưởng tượng ra được hành vi ngu xuẩn của đám người ngu xuẩn Hồng Thi Na và Tạ Minh San, quả là buồn cười.Tạ Thiên Ngưng vừa nghe đến Tạ Minh San, lập tức nghĩ đến Ôn Thiếu Hoa và người Ôn Gia, trong đáy lòng không khỏi có hơi đau khổ, nặng nề thở dài, “Cũng không biết hiện giờ người trong nhà Ôn bá bá như thế nào? Từ sau lần trước ở ngân hàng Thiên Tường còn họ trở mặt, em sẽ không có quan hệ đến họ. Tạ Minh San và Ôn Thiếu Hoa đã ly hôn, nên hiện tại cô ta nhất