Trong quốc gia này biển người đông nghẹt, những người đó không phải phàm phu tục tử, mỗi sinh linh đều là thánh linh vô thượng, thần thánh cao thượng, cực kỳ thuần khiết. Người bọn họ toát ra hơi thở thần thánh vô thượng, bàng bạc vô tận, có thể tịnh hóa cả thế giới.
Khi quốc gia thần thánh như vậy được mở ra rắc xuống vô số ánh sáng thánh khiết.
Trong hành cung này xác chất cao như núi, máu chảy thành sông, nhưng khi các ánh sáng thánh khiết chiếu xuống xác cao như núi, máu chảy thành sông thì mọi vết bẩn được tịnh hóa, tất cả thần thánh cao thượng.
Cảnh tượng kỳ tích diễn ra, trong xác chất thành núi phát ra ánh sáng, tia sáng thánh khiết bao trùm các xác xương có bóng sáng mờ nhạt lần lượt đứng lên.
Những cái bóng sáng mờ nhạt dường như là các đệ tử Trung Vực Thánh Địa đã chết trận, trông như họ được siêu độ. Họ theo ánh sáng thánh khiết chậm rãi bay lên trời, bay vào thiên quốc, thành một phần của chúng sinh thiên quốc.
Nhìn cảnh tượng thần kỳ mà quỷ dị, có người sợ hết hồn, rợn tóc gáy:
Chuyện gì thế này?
Một Chân Thần rất cổ xưa nghiêm túc nói:
- Đây là siêu độ. Đồn rằng Thánh Linh Thiên Đỉnh là báu vật Thủy Tổ chế tạo ra để siêu độ vong linh. Trong Thánh Linh Thiên Đỉnh từng siêu độ ức vạn vong linh, tịnh hóa bọn họ thành một phần của Thánh Linh Thiên Đỉnh, thành tựu lực lượng cường đại không gì sánh bằng. Sau này Thánh Linh Thiên Đỉnh truyền cho Trung Vực Thánh Địa, nó không chỉ là bảo đỉnh siêu độ vong linh còn là tổ khí cực mạnh. Nếu điều khiển lực lượng trong Thánh Linh Thiên Đỉnh thì có thể khiến mình chớp mắt trở nên mạnh mẽ.
Nói đến đây biểu tình của Chân Thần này cực kỳ trầm trọng. Ở thời đại xa xưa Trường Sinh Lão Nhân từng dùng Thánh Linh Thiên Đỉnh siêu độ vong linh nghịch thiên không gì sánh bằng, khiến Thánh Linh Thiên Đỉnh có lực lượng thánh khiết vô cùng khủng bố. Nay Trung Vực Tổ Vương nắm giữ lực lượng này, thực lực của lão tăng lên đến đẳng cấp khác, khiến lão trong khoảnh khắc có lực lượng Kỷ Nguyên Bất Hủ.
Trong khi mọi người giật mình về Thánh Linh Thiên Đỉnh thì giọng Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
- Tổ Vương của các ngươi đã chuẩn bị xong rồi thì đến lượt ta ra tay.
Lúc này Quách Giai Tuệ đã cứu hết nhóm Lý Kiến Khôn.
Lý Thất Dạ nói chuyện làm lòng Trung Vực Thánh Nữ lạnh lẽo, nàng nhận ra không ổn:
- Ngươi...!
Trung Vực Thánh Nữ là Đăng Thiên Chân Thần cửu trọng thiên, nàng bản năng cảm giác nguy hiểm.
Lý Thất Dạ bị Phược Tiên Tác trói chặt thế nhưng duỗi tay ra cầm trường kiếm đặt trên đùi lên.
Nhìn Lý Thất Dạ vươn tay cầm trường kiếm, có Chân Thần hoảng sợ hét to:
- Không thể nào!
Trung Vực Thánh Nữ biến sắc mặt, không thể tin vào mắt mình:
- Sao có thể như vậy?
Vì lúc trước Trung Vực Thánh Nữ có thử nghiệm, nếu bị Phược Tiên Tác trói thì các lão tổ Trung Vực Thánh Địa cũng bó tay, không thể vùng vẫy. Nhưng lúc này Lý Thất Dạ như không bị ảnh hưởng gì, dù Phược Tiên Tác siết chặt người hắn thì hắn vẫn ung dung tùy tay cầm trường kiếm lên.
Lý Thất Dạ cười khẽ:
- Đỡ một kiếm của ta.
Trường kiếm tùy tay chém xuống Trung Vực Thánh Nữ.
Trung Vực Thánh Nữ biến sắc mặt hoảng sợ kêu lên:
- Nguy rồi!
Trong phút chốc Trung Vực Thánh Nữ lùi ra sau với tốc độ nhanh nhất, diễn biến thuật vô thượng phòng ngự.
Ầm!
Các con chân long bay vọt lên bàn cứ bên cạnh Trung Vực Thánh Nữ muốn chặn lại nhát kiếm chém xuống.
Trung Vực Thánh Nữ không chỉ phòng ngự bấy nhiêu.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Áo giáp dày phủ lên người Trung Vực Thánh Nữ, thần thuẫn cổ xưa hiện ra trước mặt nàng. Các thần thuẫn cổ xưa bảo vệ nàng kín kẽ.
Bùm!
Lý Thất Dạ đã chém kiếm xuống, mặc kệ các chân long nhảy lên bàn cứ cũng vô ích. Kiếm chém xuống, các chân long bị chém đầu.
Bùm!
Các thần thuẫn cổ xưa bị kiếm chém nát.
Một kiếm đáng sợ làm mặt Trung Vực Thánh Nữ trắng bệch.
Vào lúc mạng sống Trung Vực Thánh Nữ chỉ mành treo chuông, Trung Vực Tổ Vương đã chuẩn bị sẵn sàng rống to:
- Đừng vội cuồng!
Trong khoảnh khắc ánh sáng thánh khiết vô cùng vô tận bao phủ Trung Vực Thánh Nữ, ầm vang dựng lên thánh tường cực kỳ thần thánh. Thánh tường vượt qua ngàn vạn dặm, vượt qua xưa và nay, muốn bảo vệ Trung Vực Thánh Nữ trong đó.
Mọi thứ như chững lại, mọi người cảm giác tim đập lỗi nhịp. Họ trợn to mắt, cố gắng xoe tròn mắt nhìn từng chi tiết cảnh tượng trước mắt.
Trong khi mọi người nghẹt thở thì rắc một tiếng, thần tường thánh khiết bảo vệ trước mặt Trung Vực Thánh Nữ vỡ ra, rầm một tiếng thần tường tan nát.
Mọi người thấy giữa trán Trung Vực Thánh Nữ có một vết máu nhỏ, giọt máu ứa ra.
Rào rào!
Khi mọi người chưa phản ứng lại thì nửa bên người Trung Vực Thánh Nữ tách lìa, máu và nội tạng rơi đầy đất.
Lúc sắp chết Trung Vực Thánh Nữ trợn to mắt, dù nàng đã chuẩn bị trong lòng nhưng không ngờ cái chết đến nhanh như vậy.
Nhiều cường giả tu sĩ trẻ tuổi hét to:
- Không!
Các cường giả tu sĩ có lòng mến mộ không chấp nhận được kết cục như vậy.
Một mỹ nữ tuyệt trần, hồng phấn giai nhân cuối cùng chỉ là xương khô. Phong hoa tuyệt thế, đẹp nhất trần đời không tồn tại nữa.
Nhìn kết cục này Trung Vực Tổ Vương rống to, lửa giận ngút trời như bão tố:
- Ngươi...!
Lý Thất Dạ đặt trường kiếm trên chân:
- Kết cục như vậy chẳng phải nằm trong dự đoán sao? Có gì phải giận?
Từ khi nào Phược Tiên Tác đã bị gỡ bỏ nằm trong tay Phược Tiên Tác.
Nhìn cảnh trước mắt, bao nhiêu người hút ngụm khí lạnh, rợn tóc gáy.
Bị Phược Tiên Tác siết chặt nhưng Lý Thất Dạ không hề chịu ảnh hưởng, trường kiếm chém ra vẫn vô địch, khủng bố biết bao.
Có lão tổ nổi da gà rùng mình nói:
- Phược Tiên Tác không trói hắn được. Đó là tổ khí, vậy mà không có hiệu quả gì với hắn.
Thật ra không chỉ một mình lão tổ này bị hù sợ, nhiều lão tổ đại giáo, Bất Hủ Chân Thần cũng nổi hết da gà da vịt, hút ngụm khí lạnh.
Nên biết Phược Tiên Tác là tổ khí, thử hỏi tất cả cường giả cao thủ có mặt tại đây ai tự tin bị Phược Tiên Tác siết chặt còn có thể ra tay? Càng đừng nói đến làm giống như Lý Thất Dạ không bị ảnh hưởng.
Trong mọi người dù là Bất Hủ Chân Thần mạnh nhất, bao gồm Trung Vực Tổ Vương đều tự nhận không thể làm được, nhưng Lý Thất Dạ có thể.
Trung Vực Tổ Vương hét chói tai:
- Không nghiền xương ngươi thành tro thì Trung Vực Thánh Địa chúng ta thề không bỏ qua!
Trung Vực Tổ Vương nghiến răng nghiến lợi, lửa giận ngút trời. Trung Vực Tổ Vương nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, mắt tóe lửa.
Lý Thất Dạ không chỉ giết nhiều đệ tử cường giả của Trung Vực Thánh Địa, còn giết cả truyền nhân của họ.