Phòng ngủ chính, Lục Họa nhẹ nhàng đi vào, căn phòng này từng là nơi mà cô và Thượng Quan Mặc ân ái, rốt cuộc cô lại quay vê tới nơi đây.
Lúc đi cô không mang theo gì cả, đồ vật bên trong cũng không thay đôi, vẫn là khung cảnh lúc cô đi.
Trên bàn trang điểm đặt mỹ phẩm dưỡng da của cô, tỦ đô đều là quận áo giây dép của cô, trên giường vân là hai chiệc gôi, một chiếc của cô, một chiếc của anh.
“Chủ nhân nhà cô không ở đây sao?”
Lục Họa hỏi.
Người làm nữ gật đâu: “Đúng vậy Lục tiêu thư, chủ nhân nhà tôi hiện tại ngủ trong thư phòng, tất cả mọi thứ ở đầy đều không thay đồi.”
Trong lòng Lục Họa lúc này tạo nên từng vòng rung động, cô ngôi bên giường, ngón tay nhỏ bé chậm rãi vuôt ve chiệc gôi của anh.
Phía trên tựa hồ còn lưu lại mùi vị sạch sẽ trên người anh, trước đây mỗi buổi sớm cô đều tỉnh lại trong lòng anh.
Tắt cả nùng tình mật ý thuở xưa như thước phim điện ảnh chằm chậm chiếu lại, Lục Họa cầm lây gồi anh, ôm vào trong ngực mình.
Lúc này cô đột nhiên phát hiện Thượng Quan Mặc đã đi vào, không biết anh vào từ lúc nào, gôi của anh vẫn còn ở trong ngực cô.
“Sao anh lại tới đây?” Lục Họa giấu gối anh ở phía sau, cả người kinh hoảng và chột dạ như là bị bắt quả tang.
Thượng Quan Mặc lằng lăng nhìn cô, anh đã nhìn rất lâu rồi, thấy cô đối với gian phòng này quyền luyên không nỡ, thây cô ngây ngôc ôm gôi của anh.
Em hoảng cái gì?” Thượng Quan Mặc ngôi bên cạnh cô.
Lục Họa càng luống cuống: “Tôi không có hoảng, những thứ kia tôi đêu không cân, anh cứ tùy ý xử lý!
Tôi đi xuông trước.”
Lục Họa muốn chạy trốn, cảm giác hôi hộp này dường như sắp mật khống chế, cô phải rời khỏi nơi này.
Thế nhưng Thượng Quan Mặc kéo lại cánh tay cô tiêm không cho cô đi.
“Anh làm cái gì, anh buông ra.” Lục Họa giãy giụa.
Thượng Quan Mặc nhìn CÔ, đột nhiên hỏi Hệ câu: “Tìm được mối khác chưa?”
Cái gì?
Cái gì mà tìm được mối khác chưa?
Lục Họa mắt vài giây mới phản ứng được, anh là đang hỏi cô đã yêu ai khác chưa.
Cô hiện tại đang mang thai, yêu đương cái gì, hơn nữa anh nói chuyện làm sao khó nghe như vậy, cái gì mà môi khác?
Lục Họa muốn hắt tay anh ra: “Đây là việc tư của tôi, tôi không nói cho anh đâu.
Thượng Quan Mặc kéo cô vào trong.
ngực mình, ngón tay thon dài xuyên vào vào mái tóc dài đen nhánh của cô, dùng sức ngăn chặn môi cô.
Đầu nhỏ của Lục Họa “oanh” một tiếng nổ tung, anh đang làm gì, anh hôn cô ư?2 Lục Họa chống tay lên lồng ngực anh, muốn đây anh ra.