Ä còn mặc.váy ngủ sa mỏng, xõa mái tóc đen xuống, ả nhìn mỹ nhân trong gương, Lâm Bát Nhiễm tuy là dịu dàng xinh đẹp, i thế nhưng Kiều Lan càng thêm quyên rũ nóng bỏng, như tên của ả, làm cho đàn ông không cách nào từ chối.
Tâm trạng Kiều Lan lâng lâng, ả cũng thầm hạ quyết tâm, đêm nay nhất định phải trở thành người phụ nữ của hắn.
Kỳ thực trong lòng Kiều Lan có một bí mật, đó chính là ả hiện tại còn chưa cùng Trương Hàn viên phòng.
Những lời này nói ra chắc không có ai tin tưởng, trước đây ả là sủng phi Trương Hàn, Trương Hàn thường lật thẻ của ả, trong mặt người khác ả chắc là hàng đêm sênh ca mói đúng.
Thế nhưng, Trương Hàn còn chưa chạm qua ả.
Bí mật này Kiều Lan chưa từng nói với người khác.
Kiều Lan căn bản không biết vì sao Trương Hàn không động vào ả, ả không dám hỏi, ả cũng không biết những người phụ nữ khác có phải giông với ả hay không, ả cũng không dám hỏi.
Hiện tại Trương Hàn lại lật thẻ của ả, sắp đến phòng cô ngủ lại rôi, trong lòng Kiều Lan mừng nhứ điên, ả phải năm chặt cơ hội lân này, sớm một chút trở thành người phụ nữ danh chính ngôn thuận của Trương Hàn.
Rất nhanh“cạch” một tiếng cửa phòng mở ra, Trương Hàn đi đên.
“Hàn Vương, anh tới rồi.” Kiều Lan chạy tới, thần thể mềm như không xương sà vào trong lòng Trương Hàn.
Trương Hàn đóng cửa phòng lại, sau đó đặt tay lên gáy ả cô đây ả ra, còn nhíu mày chê: “Trên người cô thoa cái gì, sao mùi gay mũi như thế?”
“Trên người em là mùi nước hoa đó, chắc rất thơm đúng không!?”
“Cô là muốn che mùi cơ thể à, xịt cả một chai nước hoa lên người luôn sao?” Trương Hàn không chút khách khí nói rằng.
*..” Ả dầu gì cũng là một người phụ nữ, hăn nói chuyện làm sao ác độc như vậy?
Kiều Lan đã cảm thấy hắn đối xử với mình qua loa lãnh đạm, vẫn là y hệt trước kia, thế nhưng ả không muôn buông bỏ cơ hội này, cho nên lại dựa sát vào nhau: “Hàn Vương, em hầu hạ anh tắm nha!?”
“không cần, tôi có tay, có thể tự mình tàm.” Trương Hàn đi thẳng vào phòng tắm, Kiều Lan không dựa được đên người hắn, cả người bị hụt, ngã ngồi ở trên thảm.
Á.
Kiều Lan hô lên một tiếng.
Đợi lúc ả ngắng đầu nhìn, cửa phòng tăm phía trước đã đóng lại, Kiêu Lan: Trương Hàn tắm nước lạnh đơn giản, khoác đồ ngủ tơ lụa đi ra, mái tóc ngăn ướt nhẹp ghé vào trên trán hắn, còn nhỏ nước xuông, càng tôn lên vẻ trẻ trung anh tuân hơn ngày thường, phóng đãng không chịu gò bó.
“Hàn Vương, anh tắm xong rồi? Vậy em sẽ hâu hạ anh cởi áo ngủ ra nhé.”
Kiều Lan muốn đi vào chuyện chính sớm một chút.
Thế nhưng Trương Hàn lạnh lùng nhìn ả một cái: “Làm sao, không hiểu quy tắc?”
Những lời này rất đơn giản, thế nhưng lực uy hiếp mười phần, Kiều Lan trực tiếp cứng đờ, sắc mặt trắng bệch.
Ä biết quy tắc của Trương Hàn chính là để ả một mình trông phòng, đừng đi quấy rồi hắn.