Nghĩ đến đây tôi không nhịn được muốn nhảy cẫng hoan hô, phải tách xa Tô Mộc lâu như vậy nói thật tôi rất nhớ anh ấy, mỗi lần anh ấy xuất hiện đều là phù dung sớm nở tối tàn, tôi đã chịu đủ cảm xúc trong cuộc sống này.
Chờ sau khi tôi phong ấn Yêu Thần lại tôi sẽ cùng Tô Mộc kết hôn, rồi sẽ làm tất cả những gì chúng tôi đã dự định làm cùng nhau.
Thậm chí ngay cả chúng tôi sau khi kết hôn sẽ đi đâu hưởng tuần trăng mật cũng đã nghĩ xong, đi tới đảo Tahiti của Pháp lãng mạn. Nghe nói đó là một nơi còn đẹp hơn cả Maldives, nếu như có thể cùng Tô Mộc đến đó thì nhất định thoải mái ngây người!
Suy nghĩ một chút liền kích động.
Khóe miệng tôi không nhịn được cong lên cười ngây ngô, ôm yêu thân kiếp trước, hỏi cô ấy có muốn cùng tôi đến Tahiti chơi không?
“Ngươi quả thật rất lạc quan, bị nhốt ở nơi như này lại vẫn có thể cười.” Hay khi tôi còn đang đắm chìm tưởng tượng về tương lai thì một âm thanh âm trầm đột nhiên vang lên.
Tiếng nói kia cách tôi gần vô cùng, ở sát sau lưng vậy, thậm chí tôi còn có thể cảm thấy hơi thở của đối phương.
Tôi bị sợ run cả người, hai tay theo bản năng ôm lấy người yêu thân kiếp trước, quay đầu lại nói: “Ai?”
“Còn có thể là ai? Hai ngàn năm không gặp ngươi thật kém đi không ít, ta đi tới trước mặt ngươi mà ngươi không chút nào phát hiện ra.” Âm thanh kia nói.
Vừa nói không khí trước mắt tôi bắt đầu nhiễu động giống như có hơi nóng đang cháy vậy.
Nhiễu động một hồi, từ trong hư không vô căn vô cứ chui ra một bóng người u tối đứng trước mặt tôi.
Tôi không thấy rõ gương mặt của hắn, nhưng là bóng dáng này cùng âm thanh kia thì rất rõ ràng.
Chính là Yêu Thần!
Đột nhiên trong lòng tôi nổ to một tiếng, vừa rồi còn cảm thấy tình hình của chúng tôi rất tốt, không nghĩ tới hắn nhanh phát hiện như vậy!
“Tô Mộc sao rồi? Ngươi đã làm gì anh ấy?” Tôi vội la lên.
Hắn có thể nhanh như vậy tìm tới nơi này nhất định là Tô Mộc đã bị ép nói ra. Cấp bậc của hắn và Tô Mộc chênh lệch như vậy, bây giờ Tô Mộc nhất định là lành ít dữ nhiều!
Nghĩ đến Tô Mộc gặp nguy hiểm, yêu khí trong cơ thể tôi liền bắt đầu mãnh liệt trào lên giống như nước, càng ngày càng cao.
Chớp mắt một cái toàn thân tôi đã tràn ngập một tầng yêu khí xanh đen.
Yêu Thần đứng ở trước mặt tôi không lên tiếng, bóng đen thùi lùi vẫn đối mặt với tôi.
Mặc dù tôi không thấy được biểu tình của hắn nhưng tôi biết lúc này nhất định ánh mắt của hắn đang nhìn tôi.
“A ha, bây giờ mới bắt đầu bố trí yêu khí phòng ngự có phải quá chậm hay không? Hơn nữa bằng yêu khí của ngươi bây giờ căn bản không phải là đối thủ của ta. Mọi chuyện đều nên kết thúc, ngươi đáng chết, thi thể hai ngàn năm trước này cũng không nên giữ lại nữa.” Yêu Thần cười lạnh nói.
Trong giọng nói của hắn lại không có bất kỳ cảm xúc nào, thật giống như giết chết tôi chỉ giống như giết chết một con kiến.
Nói xong hắn không có bất kỳ trì hoãn nào nữa, người động một cái, một cơn gió trong nháy mắt tấn công về phía tôi.