Nhà họ Bạch ở Tô Hàng đúng là rất có năng
lực.
Ngay trước mặt Bùi Diễm Lan, chỉ cần một
cuộc điện thoại của Bạch Mộ Phong thì tổng
giám đốc công ty xây dựng Tô Hàng lập tức bảo
đảm ông ta sẽ ký hợp đồng. Tiên đặt cọc ông ta
sẽ cầm nhưng tuyệt đối không thi công, nếu
không ngâm đến tám, mười năm thì ông ta sẽ
không khởi công.
Mà ngâm cỡ tám, mười năm như thế này thì
tập đoàn Thiện Nhân ở Tô Hàng, thậm chí là cả
toàn bộ bố trí ở Giang Nam cũng sẽ phải nhận lấy
kết cục thất bại.
Dù sao thì theo suy nghĩ của Bùi Nguyên Minh
và Lục Diêu Kỳ, tốt nhất là hoàn thành việc xây
dựng trung tâm thương mại trong vòng nửa năm
và hoàn thành tất cả các bước chuẩn bị sơ bộ cho
việc tích hợp tài nguyên và khuếch tán chi nhánh
trong vòng một năm.
Mà chiêu này của Bạch Mộ Phong cũng đồng
nghĩa với việc trực tiếp phá tan kế hoạch mà Bùi
Nguyên Minh và Lục Diêu Kỳ đã định.
"Cô chủ, tôi muốn lợi dụng sức ảnh hưởng
của nhà họ Bạch để phát lệnh cấm đối với toàn
bộ nghành nghề kiến trúc ở Giang Nam, đó chính
là bất cứ ai cũng không được phép hợp tác với
tập đoàn Thiện Nhân."
Sau khi Bạch Mộ Phong nói chuyện điện thoại
xong lại mở miệng nói tiếp.
Bùi Diễm Lan không đáp mà chỉ khẽ vuốt
cằm, vẻ mặt tán dương.
Bạch Mộ Phong nở nụ cười, chuyện này mà
thành công thì địa vị của anh ta trong lòng Bùi
Diễm Lan cũng sẽ thay đổi rồi.
Hoặc chút ít nguyện vọng vốn không thể của
mình cũng sẽ có khả năng hơn.
Rất nhanh sau đó, toàn bộ nghành nghề kiến
trúc tỉnh Giang Nam đều nhận được lệnh cấm.
Nhà họ Bạch ở Tô Hàng là gia tộc hạng nhất
Tô Hàng, có quan hệ thân thiết với quan chức nhà
nước và những nhân vật lớn tỉnh Giang Nam.
Hơn nữa bọn họ lại còn là con rắn chân chính
đứng đầu nơi này, ai dám đắc tội với nhà họ Bạch
vì người bên ngoài chứ?
Dù cho lợi nhuận từ dự án này của tập đoàn
Thiện Nhân rất lớn nhưng giờ khắc này làm gì có
ai đồng ý mạo hiểm đắc tội với nhà họ Bạch để
kiếm tiền đây?