“Anh...”
“Vô liêm sỉ!”
Lục Diêu Kỳ cắn chặt răng, tại sao trên đời lại có người đàn ông không biết xấu hổ như vậy? Thế mà dám có suy nghĩ bậy bạ với bạn thân của vợ mình? Đàn ông như vậy đúng là đáng chết. Bùi Nguyên Minh ung dung nói: “Cô thấy chưa, ngay cả điêu kiện đơn giản như vậy mà cô cũng không đồng ý, tôi nghĩ chuyện này không thể nói tiếp được nữa rồi”
Kỳ thật Bùi Nguyên Minh không phải đang giở trò lưu manh với Lục Diêu Kỳ, anh chỉ muốn xem xem tình cảm giữa cô ta và Trịnh Tuyết Dương sâu sắc tới cỡ nào thôi. Nghe thấy lời này của Bùi Nguyên Minh, mặt mày Lục Diêu Kỳ hết xanh rồi lại trắng, sau một lúc mới nghiến răng nghiến lợi nói: “Được! Tôi đồng ý với anh! Cứ coi như tôi bị quỷ đè vậy! Nhưng anh phải thê, sau khi xong chuyện này thì sẽ lập tức ly hôn với Tuyết Dương.
Hơn nữa từ rày về sau không được quấy rầy cậu ấy nữa.
Chuyện giữa anh và tôi lúc đó cũng phải quên đi, xem như chưa từng xảy ra.
Còn nữa, tôi sẽ cho anh...
ba triệu rưỡi, xem như là tiền bồi thường!”
Lục Diêu Kỳ lạnh lùng mở miệng, phong thái hệt như một vị nữ chủ tịch ngâu lòi. Nhìn biểu cảm kiên định cùng với lời nói cương quyết của cô ta, chính Bùi Nguyên Minh cũng cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.
Xem ra tình cảm giữa cô gái này và Trịnh Tuyết Dương quả thật rất là tốt.
Vì cô, ngay cả điều kiện như vậy mà cô ta cũng đồng ý. Vấn đề là, chả lẽ trong mắt cô ta, anh là người vô dụng tới vậy sao? Thậm chí dù có hy sinh bản thân cũng phải làm cho mình rời khỏi Trịnh Tuyết Dương? Lúc này Bùi Nguyên Minh cũng không biết anh nên vui hay nên buồn nữa.
Anh chăm chú nhìn Lục Diêu Kỳ một lúc lâu, rồi nói: “Tôi rất vui khi Tuyết Dương có một người bạn thân như cô. Tôi xin lỗi vì những lời vừa rồi, nhưng tôi sẽ không chủ động chia tay với Tuyết Dương đâu.
Cô cứ yên tâm ở lại Tô Hàng phát triển sự nghiệp đi.
Nếu không có chuyện gì bất ngờ, hai ngày nữa tôi sẽ trở lại Dương Thành.
Nói không chừng, lần sau khi gặp lại cô sẽ công nhận tôi thì sao?”
Lời này của Bùi Nguyên Minh là thật lòng, anh đang chuẩn bị tiết lộ đần thân phận của mình cho Trịnh Tuyết Dương biết.
Cho nên Lục Diêu Kỳ sớm