Chàng Rể Quyền Thế

Chương 637



“Nên Bùi Văn Kiên rất tức giận, cậu ta đích thân đi đến gặp tôi, mục đích của cậu ta rất đơn giản, chính là để cho cậu vĩnh viễn không thể trở về Dương Thành!”

Bùi Nguyên Minh cuối cùng cũng hiểu, vì sao nhà họ Bối lại ra tay với Phùng Văn Hạo.

Vốn Phùng Văn Hạo ở Dương Thành đối với nhà họ Bùi cũng có lợi, ít nhất có thể thông qua cậu ấy để quan sát Bùi Nguyên Minh.

Nhưng nhà họ Bối nhất định muốn ra tay với Phùng Văn Hạo, thậm chí không tiếc vận dụng thủ đoạn xấu xa như vậy.

Quả nhiên là Bùi Văn Kiên.

Nói cách khác, mấy bóng người trong video kia, mà người cầm đầu chính là Bùi Văn Kiên.

Vậy Bùi Diễm Lan có phần trong việc này không?

Thấy vẻ mặt của Bùi Nguyên Minh, Bối Thiếu Long thở dài nói: “Nếu như nhà họ Bối chúng tôi không có dã tâm, Bùi Văn Kiên cũng không có cơ hội điều khiển chúng tôi.” “Đáng tiếc, là tôi bị ma quỷ ám ảnh, không nhìn rõ thực lực của nhà họ Bối.” “Không phải tôi đang nhận sai vì đã ra tay với cậu ấy, mà tôi không biết mình sai..”

Dứt lời, Bối Thiếu Long lại chậm rãi nói: “Thế Tử Minh, thắng làm vua thua làm giặc, xưa nay đều như vậy. Hôm nay, tôi thua không oan!”

Sắc mặt Bùi Nguyên Minh lạnh như băng, xoay người rời đi. …


Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu.

Nhà họ Trịnh bên này.

Trịnh Tuyết Dương đã khóc cạn nước mắt, cô đã khóc ngất đi ba lần.

Trịnh Tuấn gọi điện cho ông cụ Trịnh hỏi thăm tình hình.

Ông cụ Trịnh đương nhiên đang quan tâm đến chuyện này, cau mày nói: “Mới vừa lấy được một ít tin tức bên ngoài, bên kia hình như đã kết thúc.” “Nhưng từ đầu đến cuối cũng không thấy người nào đi ra!

Càng không nhìn thấy Bùi Nguyên Minh đâu, chắc hẳn, người con rể này đã chết!!” Bởi vì theo như lời đồn thì Trịnh Tuyết Dương là người phụ nữ của Thế Tử Minh, cho nên ông cụ Trịnh vẫn rất quan tâm đến sự an nguy của cô.

Sau khi nói xong chuyện của Bùi Nguyên Minh, ông ta mới hỏi: “Tuyết Dương sao rồi?”

“Cha, con bé đã ngất đi ba lần rồi..” Trịnh Tuấn thở dài.

Ông cụ Trịnh giận dữ: “Mấy người an ủi con bé kiểu gì vậy? Mau an ủi con bé thật tốt cho tôi!”

“Nói cho con bé biết! Bây giờ Bùi Nguyên Minh chết mới là chuyện tốt!”


“Như vậy con bé mới có thể suôn sẻ tái hôn!”

“Nhà họ Bối không được, đến lúc đó chúng ta sẽ tìm một mối hôn sự tốt hơn, cho dù gả cho Thế Tử Minh làm vợ nhỏ cũng được!”

“Mấy người cũng nhớ cho tôi! Bùi Nguyên Minh đã chết! Cơ hội đi lên của họ Trịnh ta đã tới rồi!”

Bên kia điện thoại, ông cụ Trịnh sắp cười ra tiếng rồi.

Bùi Nguyên Minh vừa chết, chắc hẳn bên Thế Tử Minh kia cũng không có nghi vấn gì đúng không?

Nếu như nhà họ Trịnh thật sự rất hết liên sỉ, đưa Trịnh Tuyết Dương đến làm vợ nhỏ cho Thế Tử Minh, thậm chí cho dù chỉ là một người tình không có danh phận gì, Thế Tử Minh cũng có thể cho họ Trịnh họ không ít lợi ích đúng không?

Nhớ tới vinh hoa phú quý sắp đến, ông cụ Trịnh ngửa mặt lên trời cười như điên.

Đây là mệnh trời rồi!

Một lúc sau, Trịnh Tuyết Dương chậm rãi mở mắt. Cô chật vật nhìn về phía hai người Trịnh Tuấn và Thanh Linh, hỏi: “Ba mẹ, tình hình của Bùi Nguyên Minh bên kia thế nào rồi?”

Trịnh Tuấn thở dài, nhưng trong không giấu được ý cười: “Nói thật, ba cũng không muốn nói cho con biết chuyện này, đợi con khỏe lên nhé!” “Ba! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì! Ba hãy nói cho con biết mau!”

Trịnh Tuyết Dương nắm chặt lấy bàn tay Trịnh Tuấn hỏi. “Con muốn biết cũng được, nhưng con phải đồng ý với ba, con phải bình tĩnh!” “Theo thông tin của ông nội con, Bùi Nguyên Minh, bây giờ đã chết!”

Trịnh Tuấn nói ra chuyện này. . ngôn tình tổng tài

Trịnh Tuyết Dương sửng sốt, một lúc sau cô quỷ xuống đất, lẩm bẩm nói: “Bùi Nguyên Minh…”



DMCA.com Protection Status