Mọi người đều là khó hiểu nhìn hai người Bùi Nguyên Minh cùng Lê Ngữ Đồng.
“Mua… Mua biệt thự…” Giọng nói của Chu Kiến Phàm hơi run rẩy.
“Đúng vậy! Đúng là mua biệt thự, nếu mua một ngôi nhà bình thường hoặc một căn hộ cỡ lớn, Vườn hoa Hoàng Gia cũng có!” Lê Ngữ Đồng đương nhiên mà mở miệng nói.
Chu Kiến Phàm trợn tròn mắt, tài sản của anh vốn không đủ để mua ít nhất một căn phòng ở Vườn hoa Hoàng Gia.
Càng chưa nói đến các biệt thự của Vườn hoa Hoàng Gia.
Biệt thự ở nơi này không có cái nào một trăm triệu trở xuống.
Ba Chu Kiến Phàm đột nhiên cười nói: “Nhóc con, cuộc làm ăn này cậu làm rất tốt! Mua một căn biệt thự cho người ta, chắc trích phần trăm và tiền boa không ít nhỉ?”
Hiển nhiên, ở trong mắt ba Chu Kiến Phàm, Bùi Nguyên Minh là một đại lý bất động sản mà thôi.
“Ha ha ha, xem ra chúng tôi đã xem thường anh, thảo nào vội vã như vậy, đơn hàng lớn này hoa hồng mấy trăm trăm triệu đúng không?”
Chu Kiến Phàm cũng tỉnh táo lại, lúc này anh mở miệng nói với vẻ mặt giễu cợt.
Tuy nhiên nội tâm của anh vẫn khá hâm mộ.
Một đơn hàng của anh có đôi khi không kiếm được mấy trăm triệu, thằng ở rể làm đại lý bất động sản này lại kiếm được nhiều tiền như thế?
Ba mẹ của Lê Ngữ Đồng cũng nhất trí cho rằng Bùi Nguyên Minh là một đại lý bất động sản, nhưng lại dựa vào con gái của mình kiếm tiền.
Thằng ở rể đúng là thằng ở rể, không biết xấu hổ!
Tuy nhiên, những gì xảy ra trong giây phút tiếp theo trực tiếp làm bọn họ trợn tròn mắt lần thứ hai.
Họ nhìn thấy ông chủ của Vườn hoa Hoàng Gia, Tiền Vi Lâm, đang đi ra với vẻ mặt cung kính.
Người này thường xuất hiện trên nhật báo tài chính và kinh tế, nên tất cả mọi người đều nhìn rất quen mắt. Chỉ thấy lúc này Tiền Vi Lâm đi ra, không để ý tới những người khác, mà trực tiếp bước nhanh tới trước mặt Bùi Nguyên Minh, ông vô cùng kích động nói: “Ngài Minh tôn quý, chào ngài! Ngài tới thì thông báo một tiếng, tôi chắc chắn sẽ tự mình ra tiếp!”
“Hoan nghênh ngài Minh tôn quý đến chỉ đạo!”
Nhân viên trong khu biệt thự lúc này đồng thanh lên tiếng, còn có người đứng ở bên cạnh trực tiếp mở pháo hoa chúc mừng.
Mà đoán là lúc khai trương cũng không khoa trương như vậy.
Ba con Chu Kiến Phàm trợn tròn mắt, đây là sao?
Một đứa con rể ở rể sao lại có loại đãi ngộ này.
Ba mẹ của Lê Ngữ Đồng cũng kinh ngạc, họ quan sát Bùi Nguyên Minh theo bản năng một lần nữa.
Người này là con rể ở rể trong truyền thuyết thật Không phải chứ?
Một đứa con rể ở rể, làm sao có thể có đãi ngộ như vậy?
Lúc này Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Không cần phiền toái như vậy, tôi tới mua biệt thự thôi.” sao? “Phụt…”
Nghe Bùi Nguyên Minh mở miệng một cách bình thản, đám người Chu Kiến Phàm suýt hộc máu.
Lúc này ba mẹ của Lê Ngữ Đồng cũng ý thức được điều gì, không nhịn được hỏi Lê Ngữ Đồng: “Đứa ở rể này… anh ta đã mua nhà bao giờ chưa?”
“Vâng, mua rồi, mua tầng cao nhất có thang máy riêng của Vườn hoa Hoàng Gia chúng con, được bảy trăm tỉ, gần đây lên giá, hẳn là anh buôn bán lời mấy chục tỉ cũng nên.”
“Được rồi, là mua trọn gói một lần.”
Lê Ngữ Đồng đặc biệt bổ sung một câu.
“Phụt…”
Ba mẹ của Lê Ngữ Đồng suýt chút nữa trực tiếp ngất xỉu.
Rốt cuộc đây là sao?
Có cần ác như vậy hay không?
Con rể ở rể nhà ai mà tốt thế! Có thể bỏ ra bảy trăm tỉ để mua căn hộ.
Sau đó bây giờ còn muốn mua biệt thự?
Tiền của anh đều rơi xuống từ trên trời sao?
Tiền Vi Lâm lại không để ý đến những người này, mà trực tiếp thấp người hành lễ, nói: “Ngài Nguyên Minh, mời ngài tới bên này trước.” Bên trong đã sớm bày biện Champagne và những thứ khác, ngay cả nghi thức mua nhà cũng chuẩn bị xong.
“Không biết ngài Nguyên Minh muốn xem biệt thự như thế nào.” Tiền Vi Lâm hỏi. “Cho người lớn ở, có đề nghị gì không?” Bùi Nguyên Minh cẩn thận nói.
“Có, căn này tốt nhất. Nó nằm ở trong cùng của khu biệt thự, rất yên tĩnh và an toàn, còn kèm theo bảo vệ 24/24, có dọn dẹp, làm bếp và phòng tắm…”
Tiền Vi Lâm chỉ vào bản đồ.
“Tuy nhiên, giá cả căn này là đắt nhất.”
“Chốt đi.” Bùi Nguyên Minh không do dự chút nào. Một căn biệt thự mà thôi, vốn không là cái gì.