Sau đó, anh nhớ tới một chuyện khác, lúc này mới mỉm cười nhìn Chu Quảng Lộc: “Hình như hôm qua, giám đốc Chu gặp phải chuyện lớn?”
” Cho nên hôm nay, mới ngựa không dừng vó tới tìm tôi, đúng không?”
Nghe thấy Bùi Nguyên Minh tự mình chuyển đề tài, Chu Quảng Lộc lập tức trầm giọng nói: “Bùi đại sư, chính là tôi ngày hôm qua xem thường ngài!”
” Là tôi có mắt mà không thấy Thái Sơn!”
“Cũng cám ơn Bùi đại sư, ngài đại nhân không chấp tiểu nhân!”
” Nếu không phải như thế, tôi cái mạng này nhỏ này cũng mất rồi!”
Trong lúc nói chuyện, Chu Quảng Lộc cởi cúc áo, thì thấy trên ngực có vết thương, sát ngay tim.
Sau đó, anh ta lấy góc áo của Bùi Nguyên Minh mà La Thiên Hữu đưa cho, góc áo đã bị cháy một nửa, còn máu của Bùi Nguyên Minh hóa thành tro.
Giờ phút này, góc áo giữa lòng bàn tay Chu Quảng Lộc bay theo gió, biến thành bột mịn.
Nhìn thấy cảnh này, Chu Hướng Võ vẻ mặt kinh ngạc: “Anh hai, chuyện gì xảy ra?”
Chu Quảng Lộc nhìn em trai mình, sau đó, kể chi tiết về trải nghiệm chết chóc ngày hôm qua.
Sau khi rời tiệm cơm, anh ta trực tiếp lái xe về nhà.
Nhưng không biết thế nào, trên đường đi, đột nhiên thấy buồn ngủ khó cưỡng.
Anh ta biết rằng, mình không thể ngủ vào lúc này, nhưng không biết tại sao, cơ thể và mí mắt của anh ta không nghe theo sai khiến, và đã ngất đi.
Và trên những con phố đông người qua lại, nếu anh ta thực sự ngủ gật, cũng có thể tưởng tượng được, hậu quả sẽ như thế nào.
May mắn thay, lúc sắp hôn mê, trái tim bông dưng nóng ran, khiến anh ta tỉnh lại.
Nhưng cho dù như vậy, toàn thân cũng toát cả mồ hôi, chỉ thiếu chút nữa, liền chuẩn bị phóng xe vào trong hồ chứa nước.
Nghe được anh hai miêu tả, Chu Hướng Võ cau mày nói: ” Chuyện này cũng không có cái gì, chỉ là anh hai mệt mỏi lái xe, mới gây ra mà thôi.
”
“Không phải là em đã nói với anh, với trình độ của anh, hẳn là nên đi tìm một tài xế từ lâu mới đúng.
”
” Ngậm miệng!”
Chu Quảng Lộc mắng em trai một tiếng, rồi lại tiếp tục chủ đề vừa rồi.
Vốn dĩ, Chu Quảng Lộc cũng cảm thấy sự việc này, là do mình làm việc quá sức.
Nhưng vào buổi tối, anh ta phát hiện ra rằng, một biến cố lớn đã xảy ra ở nhà.
Đứa con gái bảy tuổi của anh, không biết kiếm đâu ra chiếc váy đỏ để mặc, còn treo tấm vải trắng lên chiếc quạt điện trên tầng hai, chuẩn bị treo cổ tự tử.
Chu Quảng Lộc sợ đến mức gần như mất hồn, nhưng may mắn thay, ngọn lửa thiêu đốt trái tim đã khiến anh ta tỉnh táo, cứu được con gái trong gang tấc.
.