Cao Minh Viễn một cước đá văng Trịnh Hồng Mai, sau đó bước chân lảo đảo xông ra ngoài.
Trịnh Hồng Mai nhìn Bùi Nguyên Minh thần sắc oán độc, sau đó cũng là đuổi theo ra ngoài.
Chỉ có Nghiêm Dao linh hồn đánh run một cái, vị Bùi Đại Thiếu này, giết người Tru Tâm!
Chín giờ tối, Bùi Nguyên Minh ăn uống no nê, rời khỏi hội quán Tô Hàng, trở về biệt thự Trịnh gia.
Sau một ngày mệt mỏi, anh không muốn đụng phải bà thím Thanh Linh, hai người lại sẽ nhao nhao đấu võ mồm, nên anh lặng lẽ lên lầu hai.
Đang định mở cửa khách phòng, nhưng lại nghe một tiếng ” Ôi ” từ phòng Trịnh Tuyết Dương truyền ra.
Bùi Nguyên Minh vội vàng đẩy cửa bước vào, muốn xem chuyện gì xảy ra.
Vừa bước vào phòng, đã có mùi thơm quất vào mặt.
Trịnh Tuyết Dương hẳn là vừa mới tắm rửa xong, chiếc khăn tắm trắng như tuyết, chỉ che những bộ phận quan trọng của cơ thể, một đôi chân dài lõa lộ ở bên ngoài, khiến Bùi Nguyên Minh nhìn thấy, mí mắt nhảy dựng.
Không thể không thừa nhận, Bùi Nguyên Minh đã nhìn thấy rất nhiều mỹ nữ, có thể nói, mỗi người đều có phong cách riêng.
Nhưng là để anh động tâm nhất, có cảm giác nhất, thủy chung vẫn là Trịnh Tuyết Dương.
Tại thời khắc này, Bùi Nguyên Minh cảm thấy hô hấp của mình, đều mang theo vài phần nóng bỏng.
May mắn thay, anh nhanh chóng kịp trấn tĩnh, và nhìn đi chỗ khác, không cho phép mình nhìn lại lần nữa.
” Trở về rồi sao?”
Nhìn thấy có nam nhân xuất hiện, Trịnh Tuyết Dương trong tiềm thức định lùi lại, nhưng sau khi phát hiện ra, đó là Bùi Nguyên Minh, cô mới thả lỏng người trở lại.
Bùi Nguyên Minh nói khẽ: “Anh vừa rồi nghe thấy em hét lên, không có sao chứ?”
Trịnh Tuyết Dương nói khẽ: “Không có việc gì, chỉ là trẹo chân, xoa xoa một chút là được.
”
“Hãy để anh giúp em.
”
Bùi Nguyên Minh vô thức mở miệng.
Trịnh Tuyết Dương hơi sững sờ, chẳng qua một lát sau, gương mặt xinh đẹp của nàng ửng đỏ, nhẹ gật đầu.
Trịnh Tuyết Dương lúc này mới bước đến bên giường ngồi xuống, sau đó duỗi thẳng một chân dài đến trước mặt Bùi Nguyên Minh.
Bùi Nguyên Minh mắt nhìn mũi, mũi nhìn đất ngồi xổm ở trước mặt Trịnh Tuyết Dương, nắm lấy đôi chân dài của cô.
Nơi anh bắt đầu vô cùng trơn trượt, khiến cho lòng người, bên trong có chút rung động.
Như người ta đã nói, nếu cơ như cục mỡ đông, cũng không gì hơn cái này.
Bùi Nguyên Minh cơ hồ là vô thức vuốt ve.
.