Lại nhớ tới công việc kinh doanh đại gia tộc của Dương gia, sẽ rơi vào tay Dương Huyền Trân, nói không chừng Bùi Nguyên Minh, vẫn có thể trong bóng tối khống chế mọi chuyện.
Nghĩ đến đây, Dương Gia lão thái quân gần như muốn hộc ra máu.
Lúc này, bà ta lại nhìn điện thoại di động trong taY, vẻ mặt có chút do dự.
Bà ta có chút hối hận, vì sao mình không thể bình tĩnh, lại muốn thực hiện cuộc gọi này.
Và vì vội vàng, muốn biết nguyên nhân cái chết của Bùi Nguyên Minh, còn mở miệng vạch trần bản thân mình.
Mà người đối diện cũng không nói chuyện, trực tiếp cúp điện thoại, để Dương Gia lão thái quân nhạy cảm phát giác được, hơn phân nửa là hung hiểm.
Bà ta biết rất rõ, một khi Bùi Nguyên Minh không chết, tuyệt đối sẽ không buông tha cho mình.
Vì vậy, Dương gia lão phu bây giờ, rất cảm phục tài thao lược bày mưu nghĩ kế của mình.
Trước khi mọi chuyện xảy ra, bà ta đã lên kế hoạch cho điều tồi tệ nhất, và bây giờ, du thuyền Diamond Queen chuẩn bị xuất phát ra khơi.
Đến lúc đó, trời cao mặc chim bay, biển rộng mặc cá bơi.
Cho dù họ Bùi có năng lượng lớn bao nhiêu, có bá khí như thế nào đi chăng nữa, liệu có khả năng đi đến nước Mỹ hay không?
“Bà nội, tại sao chúng ta lại bỏ trốn nhanh như vậy? Dạng này, chẳng phải là lộ ra chúng ta, rất chột dạ hay sao?”
“Hơn nữa, cho dù thất bại, chỉ cần họ Bùi không có bằng chứng xác thực, hắn vẫn dám giết chúng ta ở Tân Thành hay sao?”
Dương Tân Di khẽ nhíu mày mở miệng.
“Tân Thành, dù sao cũng là địa bàn của chúng ta ở Nam Dương, tôi không tin, một người Đại Hạ ở khu vực này, lại dám kiêu ngạo như vậy!”
Dương Tân Di cũng không muốn chất vấn phán đoán của lão thái quân.
Nhưng vốn dĩ tài sản của gia tộc Dương gia, nên là của Nhị Phòng bọn hắn.
Vì xảy ra một loạt chuyện này, Dương Gia lão thái quân vô cùng chấn động sợ muốn vỡ mật.
2/3 trong số 800 triệu tiền mặt duy nhất còn lại trong tay bà ta, được dùng để mua 3 tấm vé gọi là cứu sinh này.
Đối với chuyện này, Dương Tân Di thật sự khó có thể chấp nhận được.
Bởi vì nó không chỉ có nghĩa, từ nay về sau bọn hắn sẽ đi lang thang trên thế giới, vĩnh viễn không thể trở về cố hương.
Điều đó có nghĩa cuộc sống giàu sang của cậu chủ cô chiêu bọn hắn sẽ chấm dứt từ giờ phút này.
Đừng nhìn hai trăm triệu còn lại tưởng là nhiều, vì xét về tác phong của cô và Dương Hạo Nam, hai trăm triệu cũng không mất bao lâu để biến mất.
“Đúng vậ, lão thái quân, chúng ta không còn năng lượng để giải tỏa được mối hận này!”
Dương Hạo nam cũng là một mặt không cam lòng.
“Họ Bùi hắn, là Thiên Vương Lão tử hay sao? Còn có thể động thủ với chúng ta mà không cần bất kỳ lý do gì sao?”