Tiểu Mị vội vàng gật đầu: “Đã hiểu!”
Lê Thiếu Đông sắc mặt trầm xuống, hắn hiểu ý của Bùi Nguyên Minh muốn gì.
Còn Lê Khoa thì tái mặt quỳ, một bên đánh chữ một bên run rẩy, hắn biết mình lần này bị phế chắc.
Một canh giờ sau, mọi thủ tục cho Dương thị Bạch Dược đã hoàn tất.
Bùi Nguyên Minh đưa Tiểu Mị đi, trong ánh mắt cung kính của đám người Lê Thiếu Đông.
Sau đó, nghe thấy một tiếng hét thất thanh từ văn phòng phía sau truyền tới.
Tiếp theo, Bùi Nguyên Minh đi với Tiểu Mị đến tòa nhà văn phòng cô thuê.
Đây là một tòa nhà văn phòng cao ba mươi tầng.
Nhiều công ty lớn đầu tư vào Tân Thành, đều đặt văn phòng tại đây, thậm chí tam đại gia tộc của Nam Dương cũng đặt văn phòng tại đây.
Có thể nói, nơi đây xem như là trung tâm tài chính của Tân Thành.
Ngoài ra, nó cũng rất gần với cảng Tân Thành, gió biển mặn mòi thổi qua, mang theo vài phần hương vị nhẹ nhàng khoan khoái.
Sau khi Bùi Nguyên Minh nhìn không gian phòng làm việc xong, khẽ gật đầu nói: “Hầu như chuẩn bị xong nhân sự, trước tiên bố trí cơ cấu công ty.
”
“Về phần sản xuất, chúng ta phải tìm nhà máy phù hợp càng sớm càng tốt.
Ngoài ra, chúng ta cũng cần mặt bằng cửa hàng phù hợp”.
Bùi Nguyên Minh một bên dặn dò mọi việc, một bên nhìn dáng vẻ luống cuống của cô gái nhỏ, một lúc sau mới thở dài nói: “Quên đi, mấy chuyện này ta sẽ rất đau đầu.
cô có thể giải quyết việc tuyển dụng trước.
nhà máy cùng mặt bằng cửa hàng để ta giải quyết.
”
Bùi Nguyên Minh cân nhắc, có lẽ phải đi Tập đoàn Thiện Nhân gọi vài người qua dùng trước.
Tiểu Mị cũng biết mình còn non kinh nghiệm, làm khó Bùi Nguyên Minh, lúc này vẻ mặt xấu hổ nói: “Bùi Thiếu, vì tôi thiếu kinh nghiệm nên làm khó dễ anh.
”
Bùi Nguyên Minh lắc đầu, không nói gì mà bước ra cửa cao ốc văn phòng.
Anh đang chuẩn bị chờ xe rời đi, bỗng nhiên ánh mắt rơi xuống một gian cửa hàng ở góc đường.
Nơi đây từng là một cửa hàng trang sức xa xỉ lớn, nhưng do người dân Nam Dương tiêu thụ ít, nên nay đã đóng cửa trả mặt bằng.
Trước cửa cửa hàng cũng có banron cho thuê thật lớn.
Sau khi Bùi Nguyên Minh nhìn mấy lần, gật đầu nói: “Nơi này rất tốt, nếu có thể biến thành Dương thị Bạch Dược đầu tiên của chúng ta, hiệu quả sẽ phi thường!”
Tiểu Mị cũng nhìn ra cửa hàng này vị trí địa lý rất tốt, lập tức gật đầu nói: “Không có vấn đề, tôi liền liên hệ chủ sở hữu, đem nơi này thuê lại.
”
Bùi Nguyên Minh nhẹ giọng nói: “Không cần thuê, cứ mua đi, không đủ tiền nói cho ta biết.
”
Đối với sự giàu sang phú quý của Bùi Nguyên Minh, Tiểu Mị khẽ thè đầu lưỡi nhỏ nhắn đáng yêu, vị này xem ra mới thật sự là tổng giám đốc bá đạo.
Nói xong, Bùi Nguyên Minh mới vẫy tay bắt taxi, nhưng phát hiện tất cả xe taxi đang lái đều dừng lại, tất cả tài xế đều tò mò nhìn về phía trên cùng của tòa nhà văn phòng.
Bùi Nguyên Minh ánh mắt nhìn theo ánh mắt của bọn họ, sau đó mí mắt khẽ giật.
Bởi vì anh nhìn thấy một cô gái đang liều mạng bước trên mép lan can trên đỉnh tòa nhà, dường như trong vài phút đều sẽ trượt chân ngã xuống.
.