Sau đó, anh lấy một cái bát, đổ nửa cốc nước và đem tro tàn hóa tại trong đó.
Sau đó, Bùi Nguyên Minh mở miệng thanh tra rót nước vào.
Với động tác này, sắc mặt của thám tử dần trở lại bình thường với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
“Phụp phụp phụp —-”
Không cần chờ thám tử khôi phục lại, lần này Bùi Nguyên Minh không lấy ra lá bùa, mà trực tiếp đưa tay phải điểm chỉ vào giữa lông mày Lý Giai Âm.
Sau đó anh búng ngón tay, như muốn đánh bật nguồn năng lượng âm khí đã xâm chiếm thần hồn của Lý Giai Âm.
Chẳng mấy chốc, dưới cái nhìn của Lý Đại Thành và Âu Dương Niên cùng những người khác, vẻ mặt của Lý Giai Âm trở lại bình thường, vết đen trên mặt cũng dần biến mất.
Mà chút máu giữa hai ngón tay của Bùi Nguyên Minh, cũng từ đỏ tươi chuyển sang màu đen như mực.
Sau đó Bùi Nguyên Minh lấy bật lửa ra, quét thẳng ngọn lửa vào giọt máu đen giữa ngón tay.
lập tức liền thấy được hắc hỏa trùng thiên, sau đó nháy mắt biến mất
Và sắc mặt Lý Giai Âm lúc này đã trở lại bình thường.
Cảnh tượng này có thể xưng thần kỳ!
Có thể xưng nghịch thiên!
Có thể xưng đoạt thiên địa tạo hóa!
Mọi người có mặt đều thấy hoa mắt thần mê.
Đây là những chiêu thức huyền diệu bí ẩn, được sử dụng trong giang hồ ngày xưa, và chúng gần như thất truyền trong xã hội hiện đại.
Không nghĩ tới hôm nay lại có thể nhìn thấy.
Còn Lý Đại Thành thì nhìn cảnh này, thần sắc cũng phức tạp khó nhịn nổi.
Nếu tất cả mọi người, muốn nhìn thấy hai người cùng nhau bình phục, vậy thì chỉ có mình hắn, Lý Đại Thành, trong lòng cầu nguyện liên tục, mong con gái của mình không khỏi bệnh.
.