"Ý ông là Thiên Kiệt chính là sư phụ của ông!" "Người muốn giết cháu của tôi cũng là Thiên Kiệt?" Bà cụ Bùi im lặng một lúc lâu rồi mới chậm rãi nói.
"Có bằng chứng không?"
"Có!"
Tenkade Shiro vỗ tay một cái, một người trong đám tinh nhuệ của xới bạc Long Điện đưa một máy ghi âm cũ tới.
"Trong này có đoạn thu âm mệnh lệnh của Thiên Kiệt lúc đó.
Với những gì bà biết về ông ấy, bà nhất định có thể hiểu được".
"Hơn nữa, bởi vì đây không phải là mệnh lệnh trực tiếp từ cấp cao của Đảo Quốc, nên ta mới đặc biệt giữ lại thứ này!"
"Chỉ để tránh một ngày mọi thứ hỗn độn này sẽ đổ lên đầu tôi."
Bà cụ Bùi vẻ mặt khó coi, nhưng bà ta vẫn nhanh tay ra hiệu, ngay lập tức có người cầm máy ghi âm mang tới trước mặt bà ta.
Bà cụ Bùi mở máy ghi âm, lắng nghe.
Một lúc lâu sau, bà ta mở mắt ra, một tiếng răng rắc!" vang lên, bà ta đã bẻ gãy.
| bút ghi âm.
Rõ ràng là bà ta đã trực tiếp phá hủy chứng cứ.
Bùi Văn Cẩn sắc mặt hơi thay đổi, nhưng không nói gì.
Bùi Nguyên Minh cũng hứng thú nhìn bà cụ Bùi.
Lúc này bà cụ Bùi run rẩy đứng lên, một lúc lâu sau mới quay qua Bùi Nguyên Minh hành lễ chào hỏi, sau đó trầm giọng nói: "Bùi Nguyên Minh".
"Là do tôi không hiểu rõ người bên cạnh mình, nên đã dẫn tới sự việc mười năm trước." "Hai con trai tôi, hại cả cháu trai tôi." "Cậu giết chết Thiên Kiệt, chẳng những không có lỗi gì, mà còn có công, có ơn!" "Tôi tuyên bố bắt đầu từ hôm nay, cậu chính là khách quý của Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas!"
"Địa vị ngang hàng với các môn chủ Bùi Môn!"
"Nhìn thấy cậu như nhìn thấy môn chủ!"
"Trên dưới Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas đều phải tôn trọng!" "Nếu có người vi phạm, sẽ giống như cái gậy này!"
Ngay lập tức, bà cụ Bùi dùng sức nắm chặt bàn tay phải, mọi người đều nghe thấy tiếng "rắc rắc", chiếc gậy trong tay | bà ta hoàn toàn biến thành một đống bột vụn.
Tất cả mọi người đều sững sờ, không ai có thể nghĩ rằng bà cụ Bùi thật sự sẽ nói ra những lời như vậy!
Trước mặt nhiều người như vậy nói ra những lời này, chính là quyết định Bùi Nguyên Minh sau này sẽ có một vị trí cao quý trong Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas.
Sắc mặt Bùi Cửu Thiên cũng tái nhợt đi, anh ta không thể ngờ rằng những điều Bùi Nguyên Minh nói đều là sự thật.
Bùi Văn Cẩn khẽ cau mày, ông ta có chút không hiểu được mục đích hành động của bà cụ Bùi.
Ngược lại, Bùi Nguyên Minh vốn là người thâm ý sâu sắc, trong lòng tràn đầy kích động nhìn bà cụ Bùi một cái.
Cụ bà này thật sự là một người tinh anh, đối với chuyện này lấy lui làm tiến, giải quyết vẹn toàn vô cùng.
Không đợi những người khác kịp phản ứng, bà cụ Bùi chậm rãi nói: "Nếu mọi chuyện đã rõ ràng, như vậy hôm nay tất cả những chuyện nhơ nhác khi xưa coi như hạ màn!"
"Chuyện xảy ra mười năm trước, bởi vì tên chủ mưu đã bị trừng trị nên đến đây là chấm dứt!" "Tiếp theo, điều chúng ta phải bàn bạc vẫn là việc nắm quyền của Bùi Cửu Thiên!"
"Mọi người đối với chuyện này không có ý kiến chứ!"
Giơ cao đánh khẽ.
Bà cụ nhà họ Bùi chỉ nói mấy câu đơn giản không chỉ khiến người ta không thể tìm ra sai sót nào, mà còn nhanh chóng kéo mọi người quay trở lại với vấn đề nắm quyền của Bùi Cửu Thiên.
"Khoan đã!".
Lúc này Bùi Nguyên Minh bước lên một bước, mỉm cười nói:
"Bà cụ Bùi đồng ý cho tôi được hưởng đãi ngộ như môn chủ của Bùi Môn, Bùi Nguyên Minh tôi vô cùng cảm kích!" "Nhưng tôi tự hỏi tôi với Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas không có bao nhiêu công lao."
"Giết Thiên Kiệt cũng là vì tự vệ mà thôi!"
"Cho nên, phần thưởng cao quý này của bà cụ Bùi tôi không hề quan tâm!"
Xin bà cụ Bùi thu hồi những quyết định đã ban ra!"
"Còn việc lên nắm quyền của Bùi Cửu Thiên, không bằng chúng ta nghe Tenkade Shiro nói lại lần nữa.
Người Đảo Quốc bọn họ những năm vừa rồi làm thế nào giúp Bùi Cửu Thiên cai trị được thiên hạ!"
- -----------------.