Ở chỗ nhóm người phía trước, lúc này, Bùi Cửu Phong mặt đầy lạnh lùng.
Phía trước anh ta, có một người chắp tay đứng đó, vẻ mặt lạnh nhạt.
Bùi Nguyên Minh!
Lúc nhìn thấy người này, trong mắt Bùi Cửu Phong xẹt qua chút kiêng kị.
Bởi vì ngày đó chính là người đàn ông này khiến anh ta từ thiên đường rơi xuống địa ngục.
Nếu không phải lần này Bùi Văn Cẩn cho Bùi Nhật Nam một cơ hội, Bùi Cửu Phong chưa chắc đã có cơ hội dân quân ra ngoài lần nữa.
Mà lần này, có thể nói là cơ hội để Bùi Cửu Phong vực dậy.
Chỉ cần có thể có được danh tiếng sau khi đánh một trận, Bùi Cửu Phong tin rằng mình có có tư cách tranh giành chức vị thiếu chủ của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas.
Dù trước mắt, tạm thời anh ta không có tư cách này.
Vì vậy, sau khi ánh mắt Bùi Cửu Phong chuyển khỏi Bùi Nguyên Minh thì chuyển đến kiến trúc thành quách cách đó không xa.
Kiến trúc này cách nhóm Bùi Nguyên Minh không xa, tối đa chỉ có ba trăm mét.
Nhưng bởi vì nhóm Bùi Nguyên Minh bò lên từ sau vách đá nên tường thành bao bên ngoài kiến trúc đã không còn ý nghĩa gì với bọn họ nữa.
Sợ rằng người của Kashima Shinto Ryu cũng không ngờ rằng sẽ có ngày có người tới đánh lén, còn không để ý hết thảy, leo lên.
từ vách đá.
Hoặc là nói, từ khi Kashima Shinto Ryu lập phái tới nay đã mấy trăm năm, trụ sở chưa từng bị bất kỳ ai tập kích.
Vậy nên người Kashima Shinto Ryu quá tự tin mà cho rằng làm sao có thể có người dám to gan tập kích Kashima Shinto Ryu được chứ?
Vậy nên, nguy hiểm xuất hiện ngay dưới tầm mắt bọn họ, bọn họ cũng không quá mức để ý.
Thậm chí, canh phòng ở hướng này cũng lỏng hơn phía trước rất nhiều, ngay cả đường đi của đèn hồng ngoại tuần tra cũng chậm hơn nhiều.
“Cậu Bùi, hẳn anh biết nhiệm vụ chuyển này của chúng ta”
Nheo mắt nhìn về phía trước, Bùi Cửu Phong hít một hơi sâu.
“Bắt lại lãnh tụ trước kia của tổ chức sát thủ “Đột Kích”, Lý Dịch”
“Căn cứ theo tin tức chính xác, ông ta chính là người thi hành sự kiện mười năm trước”
“Chỉ cần có thể bắt được ông ta, thì sự kiện mười năm trước sẽ được phơi bày”.
Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt liếc Bùi Cửu Phong, khẽ cười: “Bùi Cửu Phong, đầu óc anh không được tốt lắm à?”
“Bắt Lý Dịch là nhiệm vụ của anh chứ không phải của tôi”
“Mục đích tôi xuất hiện ở đây chính là vì tránh cho vị lãnh tụ của Đột Kích này chết vì bị đột kích”
“Đơn giản mà nói, tôi là người giám sát, hiểu không?”
“Người làm việc thực sự là anh chứ không phải tôi”
Nghe Bùi Nguyên Minh nói vậy, khoé mắt Bùi Cửu Phong khẽ giật, rồi lạnh giọng nói: “Nói vậy là cậu Bùi cũng cho rằng chỉ của chúng tôi có liên quan tới sự kiện mười năm trước sao?”
Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt nói: “Có liên quan hay không, tôi nói không tính, anh nói cũng không tính, chứng cứ mới quyết định được”
“Nhưng mà, nếu Lý Dịch chết trong tay anh, tôi sẽ có thể hoài nghi các người giết người bịt đầu mối, tiêu huỷ tội chứng”
“Vậy nên, nếu như sự kiện mười năm trước thật sự không liên quan gì đến chi của anh, cá nhân tôi đề nghị, anh hãy giữ mạng cho Lý Dịch là tốt nhất”.
“Dù sao tôi cũng thấy anh có cơ hội thăng chức mà” Nghe Bùi Nguyên Minh nói vậy, ánh mắt Bùi Cửu Phong lóe lên.
Đây cũng là lý do tại sao anh ta chấp nhận nguy hiểm lớn, mang theo Bùi Nhật Nam vượt biển xa xôi đến nước Đảo.
Bởi vì nếu có thể chứng minh chi thứ ba của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas không có liên quan gì đến sự kiện mười năm trước.
Mà Bùi Cửu Phong là từ chuyện này mà lập được công lao hiển hách.
Thì chưa chắc anh ta đã không có hy vọng thăng chức.
- -----
!.