Chẳng qua ba cái búng tay này vẫn có tác dụng rất lớn, trán Bùi Nguyên Minh xuất hiện mồ hôi lạnh, biểu tính do dự.
Lý Liên Kiệt thấy như vậy là biết bản thân không thể chỉ dựa vào thôi miên cường độ thấp, tác dụng của ám thị tâm lý đã không còn lớn nữa, anh ta cần phải hoàn toàn áp chế Bùi Nguyên Minh trên đại cục.
Vào giờ phút này anh ta cần phải thêm một mồi lửa lớn.
"Bùi Nguyên Minh, nếu không chúng ta lại tăng tiền đặt cược lớn thêm một chút?"
Lúc này trên mặt anh ta hiện lên một nụ cười châm chọc.
"Cậu dám thêm bài, còn thắng được tôi, tôi lập tức hủy bỏ hôn ước với Bùi Diễm Lan, thế nào?"
Anh ta ném ra dụ hoặc giống như bom nổ dưới nước.
Bùi Diễm Lan đột nhiên đứng lên, khẽ kêu ra tiếng: "Nguyên Minh, đừng đáp ứng anh ta!" Bời vì lúc này dù là ai cũng có thể nhìn ra được điểm trên bài của Bùi Nguyên Minh đã không nhỏ rồi.
Đồng Hoài An cũng lớn tiếng: "Chỉ cần có thể thắng Lý Liên Kiệt ván này, chúng ta đã thắng lớn toàn trận, chỉ một cái hôn ước nho nhỏ tính là gì!"
Thôi Nhã Tuyết cũng mở miệng nói: "Cậu Bùi, cậu không thể xúc động quá..."
Nghe được mấy lời này, Lý Liên Kiệt tiếp tục lạnh nhạt nói: "Trừ chuyện này, tôi còn có thể đáp ứng trở thành một con chó của cậu, cậu kêu tôi cắn ai tôi sẽ cắn người đó!"
"Cậu dám chơi không?"
"Được! Một lời đã định!"
Cải Bùi Nguyên Minh chờ chính là những câu này, giờ phút này anh hướng về phía người chia bài, hơi mỉm cười: "Thêm bài!" Đọc nhanh tại t a m l i n h 2 4 7
Vừa dứt lời, toàn trường chấn động, tất cả mọi người đều hít vào một hơi khí lạnh, đây là hành động tìm đường chết đó!
Rất nhiều ngườạo mà chết của Bùi Nguyên Minh.
Người chia bài lại cười cười, lúc này ngón trỏ thon dài cử động, một lần nữa thêm một lá bài cho Bùi Nguyên Minh.
7."
A, 2, 10,7...!
Tính ra vừa khéo hai mươi điểm!
Một màn này khiến cho quần chúng vây xem đều run rẩy khóe miệng.
Bọn họ chấn động vì Bùi Nguyên Minh liều mạng, lại càng chấn động vì vận may của anh.
Liên tiếp thêm ba lá bài, điểm bên trên chỉ mới hai mươi, không hề tự bạo!
Ngay cả sắc mặt Lý Liên Kiệt cũng khẽ đổi, anh ta bắt đầu nghĩ đến có phải vận may của Bùi Nguyễn Minh cũng quá tốt rồi không, ngay cả như vậy cũng chưa tự bạo.
Nháy mắt sau đó, trong lòng Lý Liên Kiệt xuất hiện một loại xúc động, anh ta cảm thấy anh ta hẳn nên làm Bùi Nguyên Minh tiếp tục thêm bài.
"Tách tách tách tách tách ---"
Lần này Lý Liên Kiệt liên tục bùng ngón tay năm cái, từ miệng và mm bài.."
"Ngại quá, tôi không có hứng thú thêm bài"
Lúc này Bùi Nguyên Minh ở đối diện lại mỉm cười, vẻ dại ra trên mặt anh đã hoàn toàn biến mất, giống như Lý Liên Kiệt chưa từng dùng thôi miên cường độ thấp và ám thị tâm lý với anh.
Trên mặt Lý Liên Kiệt là vẻ khó mà tin được, nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, anh ta muốn đứng lên nhưng lại hoàn toàn mất hết sức lực, cho dù làm thế nào cũng không đứng dậy nổi.
"Trò chơi, nên kết thúc rồi!"
Bùi Nguyên Minh hơi híp mắt lại.
"Từ hôm nay trở đi, mạng anh chính là của tôi, hôn ước giữa anh và Bùi Diễm Lan cũng hoàn toàn xóa bỏ, mà anh cũng biến thành một con chó của tôi..."
"Tôi kêu anh cắn ai anh phải cắn người đó!"
"Hỗn xược!"
Trong phòng, Bùi Cửu Thiên là người đầu tiên đứng dậy.
"Bùi Nguyên Minh, Lý thiếu chủ là nhân vật thể nào, há lại để cậu vào lúc chưa rõ thắng bại đã có thể tùy tiện sỉ nhục?"
"Cậu biết thân phận giữa cậu và ngài ấy chênh lệch bao nhiêu không?" "Cậu chỉ là một ngọn cỏ, sao dám nhục nhã một thế hệ Chiến thần?"
"Xin lỗi ngay, cậu mà không xin lỗi Lý thiếu chủ thì ván này sẽ không được tính!"
- -----------------.