Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas, người đứng đầu chi thứ ba, Bùi Văn Lâm.
Bây giờ Bùi Văn Lâm đi đến phòng khách, ông ta liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh một lúc, mới nhẹ giọng nói: "Cậu Minh đúng không? Cậu không tệ."
Bùi Nguyên Minh cười, tự mình hơn miếng xì gà trong tay, lạnh nhạt nói: "Bùi Tam Gia nói đùa"
"Nhân vật như tôi, ở trước mặt ông lão như ông, không có chỗ nào để kiêu ngạo cả." "Câu này đánh giá không sai, nhưng tôi không chịu được."
Đôi mắt Bùi Văn Lâm hơi híp lại, dường như không nghĩ đến Bùi Nguyên Minh lại lộ ra hết sự sắc bén như vậy.
Rất nhanh ông ta thu lại vẻ kỳ quái trong mắt, tự mình ngồi xuống đối diện Bùi Nguyên Minh, sau đó đánh giá Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới nói: "Tuổi còn nhỏ, có thể trở thành Thể Tử Minh ở Đà Nẵng"
"Trong Long Môn cũng có thể dễ dàng lên chức"
"Chí ít thì lúc tôi bằng tuổi cậu, cũng không có được thành tựu như này." "Trong đám thế hệ trẻ, cậu không tệ".
"Thậm chí so với đứa con bất hiếu kia của tôi, cậu cũng hơn nó một chút nha!"
Nghe thấy bốn chữ đứa con bất hiếu này, Bùi Nguyên Minh nhún vai, anh biết vở kịch sắp bắt đầu rồi.
"Ngoài ra, tôi còn nghe được không ít tin đồn liên quan đến cậu Minh." Bùi Văn Lâm phất tay, ra hiệu cho người phụ nữ kia yên lặng rời đi, sau đó híp mắt tiếp tục nói.
"Nói cách khác, ngày đó cậu có thể giết chết Miyada Shinosuke, bởi vì có Chiến thần Dương Đế Minh ở Nam Dương vì cậu mà trấn áp toàn trường, thêm trước đó ông ấy dùng khí thế của kiểm thành để đánh Miyada bị thương"
"Mà Tenkade Shiro rút lui trước mặt cậu, sau khi sự việc xảy ra cũng điều tra rõ, lúc đó Dương Đế Minh cũng xuất hiện ở hiện trường"
"Cho nên tôi rất tò mò, rốt cuộc là cậu mạnh mẽ, hay bởi vì cậu có chỗ dựa là Dương Đế Minh nên cậu mới có gan làm loạn như vậy?"
Lúc nói đến bốn chữ có gan làm loạn, ánh mắt Bùi Văn Lâm trở nên vô cùng sắc bén.
Ông ta híp mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, dường như muốn nhìn thấu nội tâm của anh, nhìn thấy tất cả đề phòng của anh.
Bùi Nguyên Minh cười cười, lạnh nhạt nói: "Bùi Tam Gia là bậc cha chú, có mặt ở khắp nơi, không gì không làm được, không thì ông đoạn thử xem?"
Bùi Văn Lâm lạnh nhạt nói: "Chúng ta là Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas, xưa nay là một trong năm môn phiệt lớn, mặc dù tôi không phải là môn chủ, nhưng vẫn biết một vài thứ."
"Chiến thần trẻ tuổi không phải không có, chủ yếu là xưa nay hiếm thấy, mà người như vậy đều sinh ra đúng thời!"
"Thế hệ này của các cậu, ở Đại Hạ, cũng chỉ có tổng giáo đầu mới là người sinh ra đúng thời."
"Mà những người còn lại đều không phải"
"Tôi xem qua lý lịch của cậu, cậu cũng chưa từng tiến vào Đường Đào Doanh, như vậy cũng không phải là chiến thần do tổng giáo đầu dạy nên!”
"Nếu như tôi đoán không nhầm thì cậu hẳn là một thế hệ của binh vương, hoặc có thể là quân nhân cấp cao, hoặc có thể không, tôi đoán đúng không?"
Vẻ mặt Bùi Văn Lâm chắc chắn.
Trong mắt của ông ta, cho dù có Dương Đế Minh trấn áp toàn trường, thế nhưng Bùi Nguyên Minh có thể giết chết Miyada Shinosuke, vậy cũng phải có sức mạnh của binh vương.
Nếu không thì tất cả lời giải thích đều trở nên vô nghĩa.
Bùi Nguyên Minh hứng thú nhìn Bùi Văn Lâm, hơi châm chọc nói: "Bùi Tam Gia thật có mắt nhìn người, thuộc hạ khâm phục."
Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh từ chối cho ý kiến, trong lòng Bùi Văn Lâm càng thêm chắc chắn, cho rằng suy đoán của mình là đúng.
"Xem ra, dự đoán của tôi không sai."
"Hơn nữa không thể tin rằng Chiến thần Dương Đế Minh cũng là chỗ dựa của cậu."
"Chỉ có điều, cậu Minh, cậu có từng suy nghĩ đến một vấn đề, cho dù Dương Để Minh có mạnh hơn nhưng ông ấy cũng chỉ đến từ Nam Dương mà thôi, chỗ nhỏ xíu như này, ăn được bữa nay thì lo bữa mai"
"Hơn nữa cho dù có thể bảo vệ cho cậu được tạm thời, sợ rằng cũng không bảo vệ được cậu cả đời đúng chứ?"
"Bởi vì có Dương Đế Minh bảo vệ mà cậu mới hành động ngang ngược như vậy? Nếu là như thế thì e rằng không tốt đầu ha?”
- -----------------.