Bùi Nguyên Minh nhìn Sư Tuệ Lan với vẻ mặt lạnh lùng.
Khỏi cần phải người đi nghe ngóng anh cũng biết, lần này cô ta xuất hiện, tám phần là có Bùi Cửu Thiên ở phía sau bày mưu tính kế.
Mà những người phía sau cô ta, chắc hẳn chính là những người được gọi là đại diện tới từ các đại thánh địa võ học.
Chẳng những muốn tới đây quan sát trận chiến một cách diễu võ giương oai, mà còn định làm trọng tài gì đó nữa.
Cho nên, Bùi Nguyên Minh cũng không cho cô ta sắc mặt tốt đẹp gì, mà thản nhiên đáp: “Sự Tuệ Lan, đầu óc của Long Thiên Trường bị úng nước, còn đầu của cô thì có hố sao?”.
“Ông ta mang một chiếc quan tài tới đây, mở miệng khép miệng chính là ngay cả chó của nhà tôi cũng không bỏ qua, mà cô còn muốn tôi xin lỗi ông ta sao? Sao cô không kêu ông ta ba vái chín lạy trước mặt tôi trước đi?
“Cái này sao có thể giống nhau được?” Gương mặt xinh đẹp của Sư Tuệ Lan lạnh lùng.
“Anh tùy ý làm bậy, tàn sát bạn bè Đảo Quốc tôn quý, bây giờ Kiếm Thánh Miyada Shinosuke muốn tới đòi lại công bằng cho học trò của mình!”
“Đường chủ Long nể mặt anh cũng là người Đại Hạ, đặc biệt tìm một cỗ quan tài bằng gỗ lim tốt nhất, nhặt xác giúp anh! Đây là có thiện chí biết bao nhiêu? Vậy mà anh còn không biết mang ơn như vậy sao? Chính bởi vì Đại Hạ chúng ta có quá nhiều loại tiểu nhân vô sỉ như anh, cho nên tố chất đạo đức mới ngày càng lụn bại như vậy!”
Vẻ mặt của cô ta vô cùng đau lòng.
“Lúc trước anh kiêu ngạo ngang ngược, giết chết toàn bộ người nhà Takei Naoto, chưa từng nghĩ đến ngày này sao?”.
Nhớ ủng hộ T a m l i n h 2 4 7
“Anh cũng không thèm nghĩ lại xem anh là cái thứ hàng gì chứ? Thế tử Minh Đà Nẵng? Phân hội trưởng Long Môn? Đừng có chọc cười nữa được không? Chỉ chút thực lực này mà cũng dám khiêu khích khách quý Đảo Quốc, bây giờ Kiếm Thánh Âm Lệ tới đây, anh chết chắc rồi!”.
Nhớ ủng hộ T a m l i n h 2 4 7
Bùi Nguyên Minh lạnh lùng đáp: “Cô chắc chắn Miyada Shinosuke thật sự là đối thủ của tôi như vậy sao?”
“Cái gì?” Vẻ mặt của Sư Tuệ Lan khó tin: “Họ Bùi kia, anh nói câu này là có ý gì? Lẽ nào, anh còn có thể đánh bại được Kiếm Thánh Miyada Shinosuke sao?”
“Đừng có chọc cười nữa được không? Tôi nói cho anh biết, nếu hôm nay anh có thể thắng được một chiêu nửa thức dưới tay của Kiếm Thánh Miyada Shinosuke thì tôi sẽ quỳ xuống, gọi anh một tiếng ba! Người trẻ tuổi, tự tin là chuyện tốt, nhưng tự tin không nhìn rõ sự thực, sẽ biến thành tự phụ, sẽ chết rất khó coi đấy!”.
| Sư Tuệ Lan chế nhạo với vẻ mặt khinh thường, lúc này, cô ta không kiêng dè gì mà trút hết nỗi xấu hổ mà Bùi Nguyên Minh đã gây ra trước đó.
“Tôi cho anh một cơ hội cuối cùng, nếu bây giờ anh không quỳ xuống xin lỗi, thì hậu quả tự chịu!”
Sư Tuệ Lan vô cùng tự tin, cô ta là người tới từ Đạo Quan Ngũ Mai.
Hơn nữa, lần này còn đại diện cho Đạo Quan Ngũ Mai tới quan sát trận chiến.
Đừng nói là Bùi Nguyên Minh, cho dù là những đại nhân vật ở hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas đó, cũng đều phải cung kính và khách sáo với cô ta.
Nhưng Bùi Nguyên Minh lại không biết tốt xấu như vậy! Đây là không nể mặt cô ta, cũng là không nể mặt Đạo Quan Ngũ Mai! Cô ta tuyệt đối không thể chấp nhận được chuyện như vậy.
Mà mấy cô gái tới từ thánh địa võ học khác ở bên cạnh cô ta cũng đều trợn trắng mắt nhìn Bùi Nguyên Minh.
Những người như bọn họ đều luyện võ từ nhỏ, người nào cũng đều có chút bản lĩnh.
Cho nên bọn họ tự nhận ánh mắt của mình rất chuẩn xác.
Tên ẻo lả Bùi Nguyễn Minh này, vừa nhìn đã biết là loại ăn bám, vậy mà lại dám khiêu khích đại nhân vật như đường chủ Long sao? Điểm mấu chốt nhất chính là anh lại dám giết chết khách quý Đảo Quốc?
Đây thật đúng là có chút bản lĩnh, thì tự coi mình thành một nhân vật sao? Bây giờ thì hay rồi!
Chiến Thần Đảo Quốc, Kiếm Thánh Miyada Shinosuke của Đảo quốc Âm Lệ đã đích thân tới báo thù!
Tất cả mọi người đều muốn xem xem, rốt cuộc người này định chết thế nào đây? | Long Thiên Trường thấy Sư Tuệ Lan đứng ở bên mình, lúc này, ông ta cười nghiền ngẫm, bảo: “Bùi Nguyên Minh, tôi nể mặt cậu là đệ tử Long Môn sắp chết, nên mới tặng | cậu một cỗ quan tài, cậu phải quỳ xuống cảm ơn tôi đi!”
- -----------------