Tiếng súng vang lên, trên trán Long Tông Trạch có thêm một lỗ máu màu đỏ tươi.
Mặt anh ta hiện lên sự khó tin, sau đó xụi lơ trên mặt đất.
Tiếng hét chói tai vang lên khắp căn phòng.
Những chàng trai cô gái váy áo xúng xính này không thể tin được cậu chủ Long Tông Trạch kiêu ngạo ngang ngược tận trời cao lại bị Bùi Nguyên Minh xử lý dễ như trở bàn tay như vậy.
Sau khi giải quyết Long Tông Trạch xong, Thôi Nhã Tuyết vung tay lên, người của Long Điện Cảng Thành và Las Vegas trực tiếp nối đuôi nhau đi ra khống chế căn phòng, còn bắt lấy những người từ Binh Vương trở lên áp giải đến nhà lao.
Còn chuyện nhượng bộ Long Thiên Trường ư? Từ đầu Bùi Nguyên Minh đã không nghĩ đến chuyện này.
Dù sao thì Chấp Pháp Đường năm lần bảy lượt hết lần này đến lần khác khiêu khích anh, hơn nữa Bùi Nguyên Minh đã giết chết nhiều đệ tử của Chấp Pháp Đường như vậy, sao hai bên có thể hòa giải được chứ?
Còn về phần hội trưởng lão đứng sau Chấp Pháp Đường kia có suy nghĩ gì, bên phía môn chủ Long có thái độ gì thì Bùi Nguyên Minh hoàn toàn không nghĩ đến.
Anh chỉ biết là, Chấp Pháp Đường kiêu căng như vậy, không xem luật pháp ra gì, không cần tồn tại nữa.
Bên phía nhà họ Giang, Giang Hoàng Lâm đưa Giang Ngọc Hạ đi về.
Chỉ là tuy ông ta tạm thời giao quyền quản lý phân hội Long Môn Cảng Thành và Las Vegas cho Bùi Nguyên Minh, nhưng lại dẫn một nhóm đệ tử thân tín đi.
Những người này có lẽ là chịu trách nhiệm bảo vệ nhà họ Giang.
Còn như nhà họ Thôi, nhà họ Hòa và nhà họ Đổng, bọn họ vốn chính là thế lực lớn ở Cảng Thành và Las Vegas, gốc rễ sâu xa, tất nhiên là có cách để bảo vệ mình.
.
Truyện Quan Trường
Tuy là ngày mai Long Thiên Trường sẽ đến Cảng Thành nhưng mà đây dù sao cũng là chuyện nội bộ của Long Môn, chưa chắc là người khác sẽ biết.
Đến khi tất cả mọi chuyện đã được sắp xếp xong xuôi, đạo quận Long Môn đã được dọn dẹp sạch sẽ, Bùi Nguyên Minh vẫn còn ngồi trong một định nghỉ ở hoa viên của đạo quán.
Anh rót cho mình một bình trà, vừa uống vừa nhìn ra cảnh cảng Victoria về đêm ở phía xa xa.
Ngày mai Long Thiên Trường sẽ đến, cả Cảng Thành và Las Vegas đều áp lực.
Chỉ có duy nhất Bùi Nguyên Minh là không có bất cứ cảm giác gì.
Lúc này anh chỉ lạnh nhạt uống trà, hưởng thụ sự yên tĩnh khó có được này.
“Ngày mai ông ta không chỉ đến một mình mà còn mời theo một cao thủ Đảo Quốc Âm Lệ đến đây” "Tôi nghe nói đó là một người cấp chiến thần chân chính”
“Anh nhất định phải cẩn thận, mỗi một chiến thần của Đảo Quốc đều là tông sư kiếm đạo, rất khó đối phó đấy.”
“Tông sư kiếm đạo Đảo Quốc Âm Lệ sao? Là cấp bậc chiến thần sao?” Bùi Nguyên Minh suy nghĩ một chút: “Người cô nói là ai?”.
“Kiếm Thánh Âm Lệ, Miyada Shinosuke!” "Ông ta là là một chiến thần chân chính”
“Tôi nghe nói ông ta đã xuất phát đi xuyên đêm, ngày mai sẽ đến Cảng Thành với Long Thiên Trường”.
“Cậu Bùi, đây là cơn gió thổi trước giông bão”
- -----------------