“Từ khi nào thì nhà họ Trương chúng tôi làm việc còn cần phải để nhà họ Thôi các người đến khoa chân múa tay hở? Các người xứng à?”.
Vẻ mặt Trương Alex tràn ngập giận dữ, chỉ vào Thôi Văn Triết, vẻ mặt hung hăng phách lối.
Thôi Văn Triết vừa muốn nổi giận, Đồng Hoài An đã xua tay, sau đó cô ta trầm giọng nói.
“Trương Alex, chúng tôi nói lại một lần nữa, anh Bùi đây không có lấy bất kỳ một thứ gì của anh”.
“Hơn nữa đoạn đạo của tổng giáo đầu kia đối với anh ấy mà nói cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì? “Không có bất kỳ ý nghĩa gì?” Maria cười khẩy một tiếng.
“Tối hôm qua tên họ Bùi kia còn muốn bỏ ra mười lăm nghìn tỷ để tranh với tôi, cô thế mà còn nói thứ này không có ý nghĩa gì với anh ta”.
“Tôi thấy anh ta nhất định là phải có được nó, hơn nữa ở Cảng Thành này, tôi chỉ có kẻ thù là tên họ Bùi kia, không còn đối thủ khác.”
“Đám phụ nữ Đại Hạ các người là mấy kẻ ngực to không não, đừng ở đây ăn nói linh tinh nữa.” “Nếu cô còn nói thêm nửa chữ, có tin tôi bảo cảnh sát quốc tế bắt luôn cả cô không?” Đồng Hoài An tức đến mức suýt thì hộc máu.
Cô ta chính là sợ chuyện này ầm ĩ lên, sau này Bùi Nguyên Minh sẽ vì chuyện này mà đối đầu với Đạo Quan Ngũ Mai.
Đồng thời cô ta cũng nể mặt chút giao tình còn sót lại giữa hai nhà họ Trương - Đồng, không muốn thấy Trương Alex bị Bùi Nguyên Minh giẫm xuống mặt đất, lại không nghĩ đến bản thân cô ta tận tình khuyên giải, chẳng những bị tát một cái, hơn nữa còn bị người ta tùy ý nhục nhã.
Nhớ Quay lại đọc tại truyện t amlinh.
Vào lúc này Đồng Hoài An hừ lạnh một tiếng, không tiếp tục để ý chuyện này nữa.
| Nhìn thấy Đồng Hoài An bị mình mắng đến mức không dám nói lời nào, Maria càng thêm dương dương đắc ý, cô ta chỉ vào Bùi Nguyên Minh rồi mắng.
“Họ Bùi kia, anh có phải là đàn ông không thế? Thứ đồ chơi phía dưới của anh còn không?”
“Chẳng lẽ anh một chút dám làm dám chịu cũng không có à? Nhanh mang đồ của tôi ra đây, đừng khiến cho Đại Hạ các người mất mặt nữa, tôi nói cho anh biết, hôm nay nếu như anh không giao đồ ra, ngày mai cảnh sát quốc tế sẽ đến tận nhà, đến khi đó, mặt mũi của Đại Hạ các người sẽ mất sạch.”
Vẻ mặt Maria rất chắc chắn nói.
“Trước mặt cảnh sát quốc tế, ngay cả thượng đế cũng không thể bảo vệ anh đâu, Maria tôi đã nhắc nhở anh rồi đấy” Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh lẽo thản nhiên nói.
Nhớ Quay lại đọc tại truyện t amlinh.
“Được rồi, nếu hai vị đây đã nhận định là tôi cướp đồ của mấy người, vậy các người gọi cảnh sát quốc tế đến đây đi.
Chúng ta tra xem căn cứ chính xác ở đâu, muốn điều tra như thế nào cũng được.”
“Nếu như trong quá trình này, các người tìm được chứng cứ tội cướp đồ, vậy tôi sẽ bồi thường cho các người ba nghìn năm trăm tỷ, cộng thêm một đôi tay của tôi cũng chặt xuống, bồi thường cho hai người.”
“Thế nhưng nếu như không tìm được bất kỳ chứng cứ gì, tôi sẽ chặt tay hai người xuống, sao nào, có dám chơi không?”
“Dám, bây giờ chúng ta sẽ gọi cảnh sát quốc tế đến nhé?”
Trong lúc nói chuyện, Bùi Nguyên Minh trực tiếp lấy điện thoại di động ra, ngay trước mặt Maria và Trương Alex, bấm một số điện thoại quốc tế, thuận tiện bẩm loa ngoài.
Nhìn thấy số điện thoại này, nhìn thấy động tác của Bùi Nguyên Minh, Maria và Trương Alex, mí mắt của hai người bọn họ giật giật, cả người có chút đổ mồ hôi lạnh.
Bởi vì dãy số mà Bùi Nguyên Minh bấm là số điện thoại của cảnh sát quốc tế.
Mà những người khác cũng chấn động đến mức không gì sánh nổi, ai cũng không nghĩ đến Bùi Nguyên Minh một lời không hợp đã tự mình liên lạc với cảnh sát quốc tế trước.
Trương Alex cảm nhận được nguy hiểm, Bùi Nguyên Minh chắc chắn như thế, còn dám tự mình gọi điện thoại, điều này khiến anh ta hoàn toàn không có niềm tin.
Lúc này anh ta đột nhiên đi lên cúp máy của Bùi Nguyên Minh, sau đó cười lạnh.
“Ngu ngốc, tôi còn lâu mới cược với anh.”.
“Anh là ai chứ? Anh có tư cách cược với thân thể ngàn vàng như chúng tôi à?”
- -----------------