Đổng Hoài An lại càng thêm tận tình khuyên bảo, nhỏ giọng nói.
"Anh Bùi, có đôi khi lui một bước trời cao biển rộng, có chút tức giận bây giờ xả ra sẽ chỉ làm hại đến chính mình.”
“Thậm chí tôi đề nghị, chuyện tối hôm nay, anh nên chính thức hướng Đạo Quan Ngũ Mai nói lời xin lỗi.
Nhưng thể diện này, sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ tìm lại.”
Bùi Nguyên Minh từ chối cho ý kiến, anh cười một tiếng, chỉ cầm cốc trà trước mặt, uống trà phổ nhĩ đắng chát trong đó vào.
Đinh | Đúng vào lúc này, điện thoại của Đổng Quốc Đạt rung lên liên tục.
Ông ta làm một thủ thế xin lỗi, sau đó mới nghe máy.
Thế nhưng một giây sau, vẻ mặt của ông ta lại tràn đầy cổ quái nói.
“Cậu nói là, vừa mới nhận được tin tức, sau khi Trường Alex và Maria lấy được đoạn đạo của tổng giáo đầu, trên đường trở về nhà họ Trương đã bị người ta cướp?”
Bùi Nguyên Minh nghe thấy thế cũng là vẻ mặt ngạc nhiên, nghĩ không ra quả báo đến nhanh như thế.
Maria vừa thanh toán chi phí xong bèn cùng Trương Alex lập tức rời đi, nhưng vừa mới ra khỏi khách sạn Bách Nhạc chưa được một cây số, lúc chờ đèn đỏ ở một giao lộ, đột nhiên có mười người đàn ông cao lớn mặc âu phục bịt mặt Xông ra.
Những người này dễ như trở bàn tay đánh ngã vệ sĩ của Maria và Trương Alex, sau khi tát Maria một cái tát mới tiêu sải rời đi.
Bên phía cảnh sát nhận được bảo án đang muốn kiểm tra camera giám sát.
Nhưng lại phát hiện ra, chuyện xảy ra đúng lúc camera giám sát của tuyến đường đang sửa chữa, căn bản không biết.
đã xảy ra chuyện gì, đương nhiên cũng không thể nào tra được hung thủ là ai.
Nhớ Quay lại đọc tại truyện t amlinh.
Mà Maria đập nồi bán sắt vét hết tài sản mới mua được đoạn đạo của tổng giáo đầu thì khóc không ra nước mắt, nghe nói hộc máu ngay tại chỗ, hôn mê bất tỉnh, hiện tại đã được đưa đến bệnh viện cấp cứu.
Tin tức này khiến Bùi Nguyên Minh bật cười một tiếng, trái lại anh có chút ngạc nhiên rốt cuộc là ai lại dám ra tay như thế ở Cảng Thành.
Tuy đoạn đạo của tổng giáo đầu có giá trị cất giữ, thế nhưng vì thế mà hoàn toàn đắc tội với đế quốc Ba Tư và nhà họ Trương ở Cảng Thành, hình như là chuyện rất không đáng giá.
Chẳng qua Bùi Nguyên Minh cũng lười phải tốn tâm tư vào chuyện này, mà chính là sau khi ăn khuya xong, anh chuẩn bị đi nghỉ ngơi.
Chẳng qua Đổng Quốc Đạt lại cho rằng, bởi vì Bùi Nguyên Minh đã đắc tội với Đạo Quan Ngũ Mai, cho nên nghỉ ngơi ở khách sạn Bách Nhạc đã không còn an toàn nữa.
Cho nên ông ta tốn nhiều tâm tư mời Bùi Nguyên Minh đến biệt thự hoa viên của nhà họ Đổng.
Bùi Nguyên Minh không tiện từ chối, cũng chỉ đành đến biệt thự hoa viên, tìm một căn phòng để nghỉ ngơi.
Không thể không thừa nhận, biệt thự hoa viên này còn thoải mái hơn cả phòng tổng thống, lại thêm bên ngoài căn giữa sâm nghiêm, bớt cho Bùi Nguyên Minh phải tự mình bố trí.
“Bùi Nguyên Minh, Đổng Hoài An, các người cút ra đây cho tôi”
Vừa mới rạng sáng ngày hôm sau, Bùi Nguyên Minh đang chuẩn bị ăn sáng thì nghe thấy bên ngoài biệt thự Hoa Viên truyền đến tiếng ồn ào.
Đồng thời còn có cả tiếng động cơ xe nữa, giống như có người muốn xông vào.
Bùi Nguyên Minh thuận miệng ăn vài miếng, sau đó mới bưng một chén trà phổ nhĩ đi đến sân của biệt thự.
Đổng Quốc Đạt cũng đã dậy, chẳng qua ông ta lại cười với Bùi Nguyên Minh, hoàn toàn không có ý định ra mặt.
Bùi Nguyên Minh nhìn qua bên ngoài.
Bởi vì ngoài cổng lúc này đã có mấy chiếc xe sang trong biển tứ quý, còn có mấy chục người phương tây đằng đằng sát khí đứng ở đó.
Đứng đầu là Maria và Trương Alex.
Chiến trận này cũng khó trách Đổng Quốc Đạt không ra mặt, bởi vì ông ta là người đứng đầu Cảng Thành, ra mặt sẽ không ổn.
Hơn nữa Đổng Quốc Đạt cũng tin tưởng, Bùi Nguyên Minh ra mặt, chẳng những thuận tiện hơn mình, còn có thể và mặt mấy kẻ đến tận cửa.
- -----------------