“Anh Bùi!”
Dường như Hòa Bích Ngân có chút thân mật với Bùi Cửu Thiên, lúc này cô ta cắn môi nói: “Không phải em muốn gây sự, mà là tên Takei Naoto không biết xấu hổ này hạ dược cho em!”
“Sau đó Trần Hồng Điệp còn trợ giúp kẻ ác đấy nữa!” “Em không thể đòi lại một sự công bằng cho mình sao?”
Sắc mặt Trần Hồng Điệp khẽ thay đổi, cô ta nhanh chóng hạ thấp người nói: “Thiểu chủ Bùi, tất cả những điều này chỉ là hiểu lầm thôi”.
“Tôi và cậu chủ Takei sẵn lòng thể hiện ra thành ý của mình, chẳng những nhận lỗi mà còn xin lỗi rồi, thế nhưng là cô Hòa ỷ vào nhà họ Hòa ở Las Vegas, hùng hổ dọa người, lại muốn thiển cậu chủ Takei!” Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!
“Anh Bùi, anh hẳn phải rõ ràng, việc này đối với một người đàn ông mà nói là chuyện tàn nhẫn cỡ nào!” “Cho nên, tôi mới.
”
“Được rồi, hai người đều im miệng lại cho tôi” Bùi Cửu Thiên khoát tay, trên khuôn mặt lạnh lùng của anh.
ta mang theo vẻ không giận mà uy: “Có chuyện gì xảy ra đã có người nói với tôi rồi.”
“Chuyện này, Takei Naoto sai, Trần Hồng Điệp cô cũng sai”
“Một khi làm bẩn sự trong sạch của Hòa Bích Ngân, chắc chắn sẽ khiến ba nhà đại chiến, khiến hai thành Cảng Thành và Las Vegas vô cùng hỗn loạn” Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!
“Vì thế, cho dù là Hồng Hưng hay là Đảo Quốc Âm Lệ, mặc kệ mấy người có bối cảnh gì, có chỗ dựa gì, đều cần phải phụ trách chuyện này!”
“Nhưng mà cuối cùng Hòa Bích Ngân cũng không xảy ra việc gì, đây là may mắn trong bất hạnh, hơn.
nữa nếu như Trần Hồng Điệp biết thân phận của cô, cô ta cũng không thể làm loại chuyện này!”
“Hai thành Cảng Thành và Las Vegas là một nhà, tất cả mọi người đều là người trên một cái thuyền, sao có thể bởi vì chút chuyện nhỏ này mà trở mặt?”
“Dù sao oan gia nên giải không nên kết!” “Cho nên, Bích Ngân, cô cũng không cần giở tính trẻ con ra, chuyện này tôi sẽ ra mặt thay cô!” “Takei Naoto xin lỗi ở trước mặt mọi người, đồng thời bồi thường nhà họ Hòa ba trăm năm mươi tỷ.” “Trần Hồng Điệp bồi thường quán bar này cho nhà họ Hòa, để ở danh nghĩa của Hòa Bích Ngân!” “Mà Bích Ngân, em cũng không thể tiếp tục truy cứu chuyện này nữa!”.
“Về phần người hạ dược thì đưa đến nhà tù Cảng Thành, nên nhốt bao lâu thì nhốt bấy lâu” “Mấy người đều không có ý kiến gì nữa đúng không?”
Sắc mặt của Bùi Cửu Thiên lạnh nhạt nhìn hai bên một chút, mặc dù đang có dáng vẻ trưng cầu ý kiến, nhưng mỗi người đều biết, Bùi Cửu Thiên luôn luôn là người đã nói là làm, nói một không hai.
Anh ta đã nói như vậy rồi, mọi người ở đây cũng không thể làm trái lại lời của anh ta được, trừ khi muốn chết.
Hơn nữa, nhìn từ một loại trình độ nào đó, cách xử lý của Bùi Cửu Thiên cũng có thể giải quyết được một chút, một phương diện cho hai bên một câu trả lời và một bậc thang, một mặt khác lại không đến mức để hai bên trở mặt.
Thiếu chủ của Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas có bản lĩnh lật tay thành mây trở tay thành mưa, qua đây có thể thấy được chút ít.
Trần Hồng Điệp và Takei Naoto liếc nhau một cái, bọn họ đều biết không muốn xuống cái bậc thang này cũng phải xuống.
Nếu bây giờ mà không xuống, đó chính là không nể mặt Bùi Cửu Thiên, chuyện này so với việc hạ dược cho Hòa Bích Ngân còn nghiêm trọng gấp vô số lần.
Vừa nghĩ đến đây, Trần Hồng Điệp khúm na khúm núm nói: “Nếu thiếu chủ Bùi đã đứng ra giải quyết, vậy tôi cảm thấy không có vấn đề gì”.
Takei Naoto cũng khẽ cười một tiếng nói: “Tôi cũng nghe thiếu chủ Bùi sai bảo” | Ba trăm năm mươi tỷ mà thôi, nghe thì nhiều, nhưng là đối với Đảo Quốc Âm Lệ mà nói, số tiền đó cũng là không đau không ngứa.
Cho nên Takei Naoto cũng thấy không quan trọng, đồng thời anh ta còn phát hiện ra được theo bản năng, Bùi Cửu Thiên nhìn như công bằng công chính, nhưng có vẻ đang vô tình hay cố ý cho Đảo Quốc Âm Lệ một ân tình.
Đương nhiên, tất cả mọi người đều là người khôn ngoan, có một số việc biết là được rồi, không cần thiết phải nói ra.
Giờ phút này, có rất nhiều ánh mắt trong sân đều rơi lên trên người Hòa Bích Ngân, chỉ cần người trong cuộc này gật đầu, tất cả chuyện đêm nay sẽ coi như hết kết thúc.
Ông trời có tới cũng không thể lật lại bản án được.
- -----------------
.