Trong tiếng cười kiêu ngạo của Quách Anh Hùng, chỉ thấy Linda bước một bước mạnh mẽ, thân thể giống như đạn pháo xông về phía trước, xông về phía Bùi Nguyên Minh.
Phương Diệu Nga nói theo bản năng: “Bùi Nguyên Minh, cẩn thận!”.
“Ram!”
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, tiện tay cầm lấy chai rượu ở bên cạnh mình lên ném đi.
Mà nhìn thấy động tác của Bùi Nguyên Minh, tay phải của Linda vung lên, trong tay có thêm một cái roi, trực tiếp đánh chai rượu thành mảnh nhỏ.
Đám vệ sĩ quốc tịch nước ngoài lùi về sau theo bản năng, rõ ràng biết Linda bùng nổ chiến lực sẽ đáng sợ cỡ nào.
“Vù!”
Nhân lúc này, chân phải của Bùi Nguyên Minh đạp một cái, một cái bàn bay về phía Linda một lần nữa.
Nhân lúc Linda ra tay một lần nữa, thân thể anh lóe đi như tia chớp, đi thẳng tới phía sau Hòa Trạch Bình, sau đó dao gọt trái cây đã đặt lên cổ Hòa Trạch Bình.
Sắc mặt Hòa Trạch Bình lập tức tối tăm.
Cho dù thế nào anh ta cũng không ngờ tới, vậy mà tốc độ của Bùi Nguyễn Minh nhanh tới thế, trong tình huống anh ta hoàn toàn không kịp phản ứng đã bắt được anh ta.
Bùi Nguyễn Minh nằm lấy dao gọt trái cây để lên yết hầu Hòa Trạch Bình khoa chân múa tay một lát, sau đó khinh thường nhìn đảm vệ sĩ định tiến lên, thản nhiên nói: “Có người dám tiến lên một bước, tôi sẽ trực tiếp lấy mạng cậu ba Hòa nhà các người, các người có thể thử xem!”
Sau khi nói xong, tay trái của Bùi Nguyên Minh cầm một chai rượu, “bốp” một tiếng trực tiếp đánh lên đầu Hòa Trạch Bình.
Tiếng kêu thảm thiết truyền ra, khiến đảm vệ sĩ sắp sửa vây quanh đều lùi về sau theo bản năng.
Mà Phương Diệu Nga gian nan di chuyển tới bên cạnh
Bùi Nguyễn Minh, há miệng thở hổn hển.
“Thằng khốn này, vậy mà anh dám cưỡng ép cậu chủ ba, anh đây là muốn chết mà!”
Vẻ mặt Linda phẫn nộ tới cực hạn, không thể ngờ tới ở dưới mí mắt mình mà Hòa Trạch Bình vẫn bị bắt, đối với cô ta mà nói, đây là chuyện vô cùng mất mặt.
“Bop!”
Bùi Nguyên Minh tiện tay đập một chai rượu, đập Hòa Trạch Bình đầu óc choáng váng: “Đừng nói nhiều lời vô nghĩa như vậy, cũng đừng tiến lên, nếu không cô tin tưởng tôi, tôi sẽ trực tiếp dùng dao.
“Tính mạng của cậu ba Hòa nhà các người vô cùng quý giá, mà tôi chỉ là một nhân vật nhỏ bé, ôm anh ta cùng chết, tôi không thiệt chút nào đúng không?”
Nhìn biểu cảm mỉm cười của Bùi Nguyễn Minh, đảm vệ sĩ ở xung quanh liếc nhau một cái, đều lùi về sau mấy bước theo bản năng, vẻ mặt vô cùng kiêng kỵ.
Bọn họ không sợ thế tử cậu chủ cao cao tại thượng, bởi vì những người đó đều thương tiếc tính mạng mình.
Nhưng lúc này Bùi Nguyễn Minh có dáng vẻ lưu manh, khiến bọn họ không dám không kiêng kỵ.
Linda không thể không dừng bước, đôi mắt oán hận nhìn chằm chằm Bùi Nguyễn Minh nói: “Tên kia, anh dám thương tổn cậu chủ ba, tôi đảm bảo sẽ băm anh ra chục nghìn đoạn, lại giết cả nhà anh!”
“Nói nhiều lời vô nghĩa như vậy làm gì, lùi ngay về phía sau!”
Dao bổ dưa hấu trong tay Bùi Nguyễn Minh đè xuống, lập tức có máu tươi chảy ra.
Đám người ở bốn phía ném chuột sợ vỡ đồ, lúc này càng không dám tiến lên.
Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh tàn nhẫn như thế, tất cả mọi người không dám hoài nghi, Bùi Nguyễn Minh có can đảm xử lý Hòa Trạch Bình hay không.
Hòa Trạch Bình chết không sao, nhưng vấn đề là với phong cách làm việc của đổ vương, nếu Hòa Trạch Bình chết, đảm vệ sĩ như bọn họ còn sống, như vậy bọn họ cũng sẽ bị chôn sống.
“Lùi về phía sau!”
Tuy Linda vô cùng bực tức, nhưng lúc này vẫn không thể không lùi về sau.
Sắc mặt Quách Anh Hùng và đám nam nữ ăn mặc xa hoa khó coi lùi về sau, sợ bị Bùi Nguyên Minh hiểu lầm bọn họ muốn cứu người.
“Khụ khụ khụ…
Hòa Trạch Bình há to miệng ho ra máu, sắc mặt khó coi.
.