“Bùi Nguyễn Minh, chẳng lẽ cậu không biết mấy chữ không biết tốt xấu viết thế nào sao?” “Anh Cường xem như nể mặt anh Hùng, mới nể mặt cậu, không so đo với cậu mà thôi!” “Cậu không hiểu cái gì gọi là chuyển biến tốt thì nên thu liễm lại sao?”
Không đợi Lỗ Duy Cường mở miệng nói, Lý Tú Quyên đã lạnh lùng đi tới, híp mắt mở miệng.
“Nhanh lên, mau nói xin lỗi với anh Cường, nhận lỗi, chuyện này sẽ bỏ qua!” “Tránh để anh Cường nổi bão, hoàn toàn không nể mặt anh Hùng, cậu nhất định phải chết!”
Lúc này Lý Tú Quyên mang theo dáng vẻ cao cao tại thượng tự cho là đúng, giống như bà ta cảm thấy, mình là đang cứu Bùi Nguyên Minh!
Bà ta vốn định xem chuyện cười của Bùi Nguyên Minh.
Nhưng vì Hùng Tứ Hải đột nhiên ra sân, chuyện cười của Bùi Nguyễn Minh chẳng những không được xem, Lỗ Duy Cường còn bị vả mặt.
Cho nên trong lòng Lý Tú Quyên tràn ngập không cam lòng.
Theo ý bà ta, loại rễ cỏ như Bùi Nguyễn Minh chỉ có thể bị người ta vả mặt, chỉ có thể bị người ta giảm dưới chân.
truyện tiên hiệp hay
Anh có tư cách gì nghịch tập? Có tư cách gì ra oai?
Cho nên nhìn thấy vậy mà Bùi Nguyễn Minh còn ầm ĩ đấu lại Lỗ Duy Cường, Lý Tú Quyên ước gì có thể xé nát mặt anh ra.
Dù sao ngoại trừ không quen nhìn Bùi Nguyễn Minh bảo hổ lột da, làm bộ làm tịch ra.
Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha!!!
Lý Tú Quyên lo lắng nhất chính là chuyện này quậy lớn, gây rắc rối cho người một nhà mình.
Dưới cái nhìn của Lý Tú Quyên, hôm nay Bùi Nguyên Minh tới nơi này, chắc chắn là vì buổi chiều nghe được lời mình nói.
Anh là muốn bám lấy nhà họ Triệu, tới đây ăn uống chùa.
Nhà họ Triệu trải qua nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng có địa vị cao như thế, cuối cùng cũng có thể chui vào giới thượng lưu.
Lý Tú Quyên cũng không hi vọng mọi chuyện, sẽ vì tên rễ cỏ này mà bị hủy hoại.
“Tôi xin lỗi sao?” Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt nhìn Lý Tú Quyền.
Dì Lý này đúng là luôn tự cho là đúng!
Chẳng qua nể mặt Triệu Quốc Thái một chút, Bùi Nguyễn Minh chẳng muốn so đo với bà ta, chuẩn bị coi bà ta như không khí.
Nhưng không thể ngờ tới, Lý Tú Quyên căn bản không có ý nghĩ thu liễm lại,
Trái lại bà ta còn híp mắt lại nhìn Bùi Nguyễn Minh, lạnh lùng nói: “Cậu Bùi, tôi khuyên cậu một câu, nhanh xin lỗi đi!” “Con người quan trọng nhất, chính là nhận rõ thân phận và địa vị của mình!” “Người nào có thể đắc tội, người nào không thể đắc tội, trong lòng cậu nên biết rõ!” “Loại đạo lý cơ bản nhất này, cậu còn không rõ sao?” “Anh Hùng có thể bảo vệ được cậu nhất thời, chẳng lẽ còn có thể bảo vệ cậu được cả đời?” “Một khi anh ta mất, cậu cảm thấy cậu sẽ có kết cục gì? Có hậu quả gì?” Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Lúc này có thể nói là Lý Tú Quyên tận tình khuyên bảo.
Chẳng qua trong giọng nói của bà ta tràn ngập châm chọc mà thôi.
Bùi Nguyễn Minh chẳng muốn nghe bà ta tiếp tục nói lời vô nghĩa, chỉ thản nhiên nói: “Lý Tú Quyên, một nhà các người đã sớm cắt đứt quan hệ với tôi, có tư cách gì giáo huấn tôi?” “Câm miệng đi!” “Cậu!”
Thiếu chút nữa Lý Tú Quyên bị tức tới mức nhị phật thăng thiên.
Bà ta cảm thấy mình là nể mặt chút tình cảm quá khứ mới mở miệng như vậy, cảm thấy mình đang làm người tốt.
“Bùi Nguyễn Minh, cậu còn không biết tốt xấu như vậy, tôi thực sự mặc kệ cậu đấy!”
Bùi Nguyễn Minh mặc kệ Lý Tú Quyền luồn lên nhảy xuống, mà lạnh nhạt nhìn Lỗ Duy Cường nói: “Phế một tay, nhân lúc tâm trạng tôi còn đang tốt” “Nếu không, lát nữa tôi muốn anh phế tất cả tay chân.
Hùng Tử Hải nghe thấy thế, hai tay năm chặt lại, nhưng mà anh ta không tiến lên cướp đoạt đầu ngọn gió của Bùi Nguyễn Minh.
“Họ Bùi, cậu có gì mà hung hãn!”
Lỗ Duy Cường nhìn thấy Hùng Tứ Hải không có ý ra mặt, anh ta nở nụ cười dữ tợn: “Cậu tin hay không, nếu Hùng Tứ Hải không ra tay, một tay tôi cũng có thể phế đi cậu! Phế cả nhà cậu!”
.