“Anh làm bị thương cháu họ xa của Thanh Hư đạo trưởng, làm bị thương nhiều người đạo quan Thanh Hư như vậy!”
“Nếu không có cậu Biên đứng ra, anh có thể tay chân còn nguyên đứng ở chỗ này?”
Triệu Thanh Hạm hận rèn sắt không thành thép, “Bùi Nguyên Minh, anh không có chút nào biết mình biết ta à?”
“Anh cảm thấy anh có thể đỡ được.
Thanh Hư Đạo Trưởng ra tay?”
“Nếu như ông ta mà ra tay, một cái tát là có thể quạt bay anh rồi, anh có tin không?”
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Cô có thể hỏi cậu Biên của cô một chút, anh ta chắc chắn là anh ta dọa lui Thanh Hư đạo trưởng?”
“Sao có mặt mũi lớn như vậy chứ?”
Triệu Thanh Hạm nghe được Bùi Nguyên Minh nói, lập tức giận đến cả người run run “Bùi Nguyên Minh, anh có ý gì?”
“Chẳng lẽ không phải là cậu Biên dọa lui Thanh Hư đạo trưởng, ngược lại là anh chắc?”
“Sao anh không biết xấu hổ như vậy hả?”
Biên Bất Phụ khoát tay áo, ra vẻ hờ hững nói: “Cô Hạm, không cần nói với người không có kiến thức như vậy”
“Ếch ngồi đáy giếng!”
“Người như cậu ấy căn bản là không hiểu được rốt cuộc bản thân đã trêu chọc bao nhiêu phiền phức đâu!”
“Chúng ta so đo với cậu ấy là vô duyên vô cớ đánh mất thân phận của mình mà thôi”
“Huống hồ, lời xin lỗi của cậu ấy không có bất kỳ ý nghĩa gì, đúng không?”
Triệu Thanh Hạm nghe vậy càng muốn quỳ lạy Biên Bất Phụ rồi! Không chỉ tuổi trẻ tài cao, hơn nữa không kiêu ngạo không nóng nảy, tính cách còn hoàn mỹ như thế, quả thực là hình tượng ông chồng hoàn mỹ lý tưởng! Anh trai bảng một, xin lỗi, tôi phải bắt đầu theo đuổi tình yêu rồi! Nhìn vẻ mặt Triệu Thanh Hạm, Bùi Nguyên Minh thở dài một hơi.
Mặc dù anh biết Biên Bất P| một cái gối thêu hoa, nhưng vất quan hệ của anh và Triệu Thanh Hạm thì nói cái gì Triệu Thanh Hạm cũng sẽ không nghe.
Sau khi suy nghĩ một chút, nể mặt Triệu Quốc Thái, Bùi Nguyên Minh vẫn lấy điện thoại di động ra, lại quét cho Triệu Thanh Hạm mấy người Chiến Thần Lăng Vân, coi như là tặng cho cô ta làm đồ cưới.
Điện thoại Triệu Thanh Hạm hơi rung một chút, cô ta theo bản năng lấy điện thoại di động ra nhìn thoáng qua, trong nháy mắt kế tiếp, vẻ mặt cô ta cực kỳ cổ quái.
Vừa quyết định toàn lực theo đuổi Biên Bất Phụ, thế nhưng anh trai bảng một tại sao lại quét mấy chục tỷ.
Cô ta nên làm cái gì bây giờ đây? Không để ý tới vẻ mặt khó coi của Biên Bất Phụ cùng Triệu Thanh Hạm nữa, Bùi Nguyên Minh trực tiếp lên Porsche, ý bảo Hạ Vân cũng lên xe.
Lúc Porsche nổ máy, Biên Bất Phụ lóe lên chút lo lắng, sau đó anh ta thản nhiên nói: “Cô Hạm, cô cũng lái xe chứ?”
“Chúng ta cùng đi lên xem một chút là thế nào.”
Hiển nhiên, trong lòng Biên Bất Phụ cực kỳ khó chịu.
Hôm nay anh ta không chỉ chủ động tới làm hộ vệ, hơn nữa vừa còn ra ép chuyện lớn như vậy xuống.
Thế nhưng kết quả thì sao? Hạ Vân nói một câu cảm ơn rồi đi luôn? Biên Bất Phụ lại muốn xem hai người này vội vàng muốn đi làm gì.
“Cậu Biên, anh quả nhiên thiện tâm, Hạ Vân đều đối xử với anh như vậy, anh còn quan tâm cô ấy như vậy!”
Tuy trong lòng Triệu Thanh Hạm có hơi ghen, nhưng lúc này cô ta lại đang dao động giữa Biên Bất Phụ cùng anh trai bảng một, cho nên cũng không có quá mức chống cự chuyện này.
Cô ta ý bảo Biên Bất Phụ lên Rolls-Royce của mình, sau đó nhẹ giọng thở dài nói: “Không biết đến lúc nào Hạ Vân mới có thể hiểu lòng tốt của anh…”
Biên Bất Phụ hờ hững cười, cũng không nói gì, tuy rằng hiện tại anh ta còn chưa tóm được Hạ Vân.
Thế nhưng anh ta cũng có tự tin tuyệt đối, người như anh ta chỉ cân ra hết sức, chỉ cần nguyện ý, có dạng phụ nữ nào mà không túm được? Trong Porsche, Hạ Vân thoải mái tựa vào ghế ngồi, cô ta điều chỉnh tư thế thoải mái, lộ ra đường cong xinh đẹp, sau đó mới nhìn Bùi Nguyên Minh nói: “Cậu Minh của tôi tiếp theo chúng ta sẽ đi đâu?”